Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 190

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Nên nói là Vương Lạc không nói nhiều như Hồ Nhất Châu, cậu chỉ thích đùa cợt mà thôi.

Người thứ hai Thời Miên chọn là Trân Hàn. Dù cậu chưa dẫn khí nhập thể nhưng có ưu điểm về sự cẩn trọng và kiên cường, hoàn toàn có thể đánh một trận.

Thời Miên gọi Trân Hàn đến trước mặt: "Cậu đã nhìn ra gì từ trận đấu vừa rồi?"

Trân Hàn biết cô hỏi về trận đấu giữa Vương Lạc và Chị Đại Xã Hội, cậu suy nghĩ một chút rồi nói: "Cô ấy có thiên phú mạnh mẽ, nếu chiếm được thượng phong thì sẽ càng đánh càng hăng. Nhưng lại thiếu kiên nhẫn, một khi rơi vào bế tắc hoặc bị đẩy xuống thế yếu, sẽ ảnh hưởng đến khả năng phát huy năng lực."

Chị Đại Xã Hội sở hữu phong cách chiến đấu mạnh mẽ, quả cảm, với nền tảng sức mạnh và ý thức giao chiến vượt trội, song điểm yếu của cô cũng lộ rõ.

Để học sinh đấu với cô ấy, quả nhiên mỗi người sẽ có thu hoạch không giống nhau.

Thời Miên gật đầu nói: "Vậy với đối thủ như thế, cậu có chiến thuật đối phó nào không?"

Đây là sự công nhận cho sự quan sát và phân tích của cậu sao?

Trân Hàn càng nghiêm túc suy nghĩ, một lát sau liền nói: "Kéo dài thời gian. Đừng để cô ấy có cơ hội phát huy hết sở trường."

Thời Miên không nói thêm gì: "Đi thôi."

Hai bên nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng, Chị Đại Xã Hội còn hỏi thêm một câu: "Cậu không phải cũng định chạy ngay khi vừa đánh chứ?"

Cô thực sự đã bị Vương Lạc ám ảnh rồi, cậu ta chạy nhanh hơn cả thỏ, trơn trượt linh hoạt hơn cả cá, khiến cô thật sự mệt mỏi không thôi.

Trân Hàn tất nhiên không chạy, nhưng cậu đánh quá cẩn trọng, từ sự cẩn trọng ấy lại toát ra sự sắc bén khiến Chị Đại Xã Hội không thể nào phát huy được.

Thế tấn công vũ bão của cô liên tục bị cắt đứt. Chị Đại Xã Hội càng chiến đấu càng cảm thấy ức chế, dần trở nên nóng nảy. Sau khoảng hai mươi phút nữa, trận thứ hai cô cũng thua, mặc dù Trân Hàn cũng không thắng dễ dàng.

"Nhìn không ra, cậu còn có vài chiêu lợi hại đấy."

Chị Đại Xã Hội và Trân Hàn từng cùng nhau cứu người, nhưng cô chưa bao giờ thấy Trân Hàn xuất thủ. Không ngờ mình lại thua liên tiếp hai trận.

Những cô gái nhỏ cũng không ngờ tới, tiếng cổ vũ hăng hái từ ban đầu dần trở nên yếu ớt.

Có người không nhịn được hỏi Thư Đồng: "Chị Đồng, những người này rốt cuộc là ai vậy? Sao họ lại mạnh hơn cả Đại Tỷ của chúng ta?"

Thư Đồng chính là fan cuồng số một của Chị Đại Xã Hội: "Đừng nóng, Đại Tỷ sắp bùng nổ rồi."

Chị Đại Xã Hội cũng không từ bỏ, rõ ràng là thua nhưng khí thế như thắng liên tiếp hai trận: "Còn ai không?"

"Đã gần 11 giờ rồi à?" Thời Miên nhìn vào quang não, lại dùng tay che miệng ngáp một cái: " Tôi phải về đi ngủ, các cậu đổi cách đấu đi, xem là đấu cơ giáp, hay là đấu nhạc cụ gì đó..."

Hồ Nhất Châu vội vàng đứng thẳng người, Lưu Thành ôm túi dài mà mắt sáng rực.

Vừa rồi Lưu Thành muốn thổi một khúc để cổ vũ, nhưng lại bị mọi người đè hai bên, khiến cậu vô cùng tiếc nuối.

Đánh hai trận liên tục mà không thể thoải mái, cũng khiến Chị Đại Xã Hội cảm thấy mệt: "Đấu nhạc cụ gì? Tôi nghe cái đó là chỉ muốn ngủ."

Xin lỗi nhé, Lưu Thành nhà chúng tôi chơi đàn không khiến người ta buồn ngủ đâu, mà chỉ khiến đối phương muốn... c.h.ế.t đi cho rồi.

Ánh mắt của Lưu Thành nhanh chóng tối sầm lại, những người khác thì thở phào nhẹ nhõm.

Vị huấn luyện viên ria mép đứng cạnh, vẻ mặt không chút biểu cảm, nhưng nội tâm lại đang gào thét. Kể từ khi nhận hai "nhiệm vụ phụ" bí mật ngày hôm qua, anh ta cảm thấy mình đã hoàn toàn bị sa lầy vào mớ rắc rối này.

"Máy mô phỏng cơ giáp đã sẵn sàng, đi theo tôi."

Luật đấu s.ú.n.g mô phỏng khá đơn giản: thắng hai trong ba ván, mỗi ván năm phút, sử dụng cơ giáp và vũ khí được chọn ngẫu nhiên. Bên nào tiêu diệt được đối thủ trước sẽ thắng. Nếu hết thời gian mà cả hai vẫn chưa bị hạ gục, người còn nhiều thanh sinh lực hơn sẽ giành chiến thắng.

Hiếm khi có cơ hội tiếp xúc với các mẫu cơ giáp mô phỏng khác, Hồ Nhất Châu không giấu nổi vẻ háo hức: "Lát nữa, tôi sẽ 'nhường' cô ba phát b.ắ.n trước."

Quyển 1 -

Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 190