Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 206

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

"Ngày X tháng X năm XX, hôm nay đến quân khu, phát hiện ngoại trừ Lăng Sơ Dương trông còn tươm tất thì những người khác đều là đồ bỏ đi cả."

"Ngày X tháng X năm XX, hôm nay có hai tên khốn khinh thường hành tinh Phan Đạt đã bị tôi đánh bại. Đội trưởng yêu cầu tôi viết bản kiểm điểm, nhưng viết thì viết, lần sau tôi vẫn sẽ làm như vậy."

"Ngày X tháng X năm XX, Lăng Sơ Dương đúng là đồ tệ hại, đến quân khu rồi mà vẫn không quên ve vãn nữ giới. Chỉ trong tháng này đã có đến ba cô gái xô xát vì hắn. Không được, tôi phải bảo vệ Tiểu Nguyên của mình, không thể để cái gã đa tình ấy nhìn thấy..."

Lăng Sơ Dương là ai?"

Cái tên này lặp lại quá nhiều lần, Thời Miên không nhịn được hỏi.

Trình Nặc đang say sưa đọc, tiện miệng đáp: "Nguyên Soái Liên Bang đó! Vị thiên tài xuất chúng nhất trong lịch sử Đế quốc Liên Tinh, tài năng vô song. Nhưng tôi nghe nói ngài ấy là người không gần nữ sắc, cả đời không kết hôn. Thật không ngờ khi còn trẻ lại là một kẻ đa tình đến vậy."

Đây quả thực là một thông tin gây sốc, dường như còn liên quan đến một mối tình tay ba dang dở. Ngọn lửa hiếu kỳ trong Trình Nặc bùng cháy, cậu vừa chuẩn bị đọc tiếp thì một bàn tay thon gọn đã đặt lên quyển nhật ký.

Trình Nặc giật mình thon thót, lúc này mới nhận ra Thời Miên đã đứng cạnh mình. Cậu vội vàng kéo vành mũ xuống che mặt: "Cô... cô đứng đây từ bao giờ vậy?"

"Đây không phải là bản thiết kế cơ giáp hay ghi chú kinh nghiệm. Tôi đã lấy nhầm."

"Biết đâu ở cuối quyển lại có thì sao."

Trình Nặc cúi gằm đầu, cố níu giữ quyển nhật ký. Nhưng Thời Miên chợt nhớ đến tin nhắn của Chủ nhiệm Tôn, bèn dứt khoát rút lại cuốn sổ. Thật không ngờ, người cha trên danh nghĩa của cô hồi trẻ lại từng qua lại với quân khu và cả Nguyên Soái Liên Bang. Gan lớn thật, cái gì cũng dám viết vào nhật ký. Chẳng trách Chủ nhiệm Tôn lại dặn cô phải xem nhưng tuyệt đối không được để người khác đọc.

Cô lục lọi trong đống sổ sách, rồi tìm ra một quyển khác.

Trình Nặc không quay đầu, nhưng màn hình cảm ứng của robot Tiểu Bát dường như muốn dán chặt vào quyển nhật ký: "Hay là tôi giảm giá thêm cho cô?"

Thời Miên khẽ dừng tay khi đang cất đồ. Màn hình của robot Tiểu Bát vừa lóe sáng, cô liền nói tiếp: "Nếu cậu đến học viện của chúng tôi học, tôi sẽ kể cho cậu nghe."

Trình Nặc im lặng một hồi lâu, rồi lại nằm ườn ra chỗ cũ với vẻ ủ rũ: "Tổng cộng 260 tinh tệ, cảm ơn." Đây không phải lần đầu tiên cậu ta từ chối. Dường như nếu không giải quyết được chứng ngại giao tiếp xã hội của mình, cậu ta sẽ khó mà có thể bước qua ngưỡng cửa này.

Sau khi bị hoãn hơn nửa tháng, Giải đấu Học Viện Quân Sự Liên Minh cuối cùng cũng đi đến hồi kết.

Thời Miên cho học sinh nghỉ một ngày. Khi họ quay trở lại, ngôi vô địch đã được xác định, thuộc về Học Viện Quân Sự Đệ Nhất Liên Bang, đội đã giành cúp ba năm liên tiếp. Hạng nhì thuộc về Học Viện Quân Sự Đế Quốc của Đế quốc Huy Quang, hạng ba là Học Viện Quân Sự Tinh Thần của Đế quốc Liên Tinh. Đội của Ngân Nguyệt, do bất ngờ thay đổi người, đã tụt xuống vị trí thứ tư. Tuy nhiên, sau sự cố đó, dù đoạt được chức vô địch nhưng Học Viện Quân Sự Đệ Nhất Liên Bang không hề tỏ ra vui mừng, họ đã từ chối tất cả các cuộc phỏng vấn sau trận đấu.

Đội của Ngân Nguyệt rời sân với đôi mắt đỏ hoe, thậm chí có người còn mang theo một nắm đất từ sân thi đấu, dự định rải lên mộ của đồng đội đã hy sinh.

Sa La cũng chạy đến phòng học mô phỏng, vừa xem vừa khóc nức nở, tiêu hết hai hộp khăn giấy mà vẫn không thể ngừng. Vũ Tráng Tráng ngồi cạnh cô ấy, cuối cùng cũng không chịu nổi nữa: "Hay là cô thử nhìn từ một góc độ khác đi. Dù họ không có Kỳ Độ nhưng ít ra vẫn đạt hạng tư. Còn Phong Khởi chúng ta thì bị loại ngay từ vòng đầu tiên, thậm chí không vào nổi top mười hai, chẳng phải chúng ta còn thảm hại hơn sao?"

Giải đấu Học Viện Quân Sự Liên Minh có tổng cộng bốn trận, ba trận đầu tiên mỗi trận loại bỏ bốn đội, trận cuối để xác định thứ hạng.

Quyển 1 -

Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 206