"Chỉ với cơ giáp trung cấp mà cũng mạnh mẽ đến thế sao?" Hồ Nhất Châu vẫn còn choáng váng, chưa thể hoàn hồn.
Trong phòng huấn luyện của Thất Hợp Bang, Thanh Lang cũng thẫn thờ: "Yếu đến vậy ư?"
Anh ta vốn nghĩ rằng người có thể khiến Thất ca đích thân tự mình tìm đến để đấu tập chắc chắn cũng phải ngang tài. Nhưng trận đấu vừa rồi lại giống như đấu với lính mới.
Chẳng lẽ Thất ca cho rằng mọi người gần đây chịu áp lực quá lớn, nên muốn họ giải tỏa căng thẳng và lấy lại sự tự tin?
Những thành viên khác cũng có cùng nghi vấn. Họ đã rất thận trọng như khi đối mặt với cao thủ, nhưng vừa giao chiến, đối phương lại non nớt đến khó tin.
Thất ca không giải thích nhiều mà chỉ hỏi Thanh Lang: "Cậu thấy thực lực của họ thế nào?"
"Phối hợp thiếu ăn ý, không có chiến thuật rõ ràng. Về khả năng cá nhân thì trận vừa rồi kết thúc quá nhanh, khó lòng đánh giá."
"Vậy đổi bản đồ khác, để xem khả năng chiến đấu cá nhân của họ.”
Thất ca gửi tin nhắn cho Thời Miên. Thời Miên đọc lướt qua, lập tức đổi chế độ chọn bản đồ từ ngẫu nhiên sang lựa chọn theo người chủ trì phòng đấu.
Chẳng bao lâu, Thất Hợp Bang đã đề xuất bản đồ thứ hai: Rừng Sương Mù. "Bản đồ trước là mê cung, giờ lại đến sương mù. Rõ ràng là họ đang cố tình nhắm vào anh rồi?" Vương Lạc bất đắc dĩ nói.
Bản đồ Rừng Sương Mù không phức tạp về địa hình, nhưng khắp nơi đều bị sương mù dày đặc bao phủ, tầm nhìn vượt quá ba mét là hoàn toàn mất hút. Toàn bộ chiến đấu phải dựa vào khả năng ứng phó linh hoạt tại chỗ. Đừng nói Tê Trác, người hay lạc đường, ngay cả bọn họ cũng rất dễ bị chia cắt.
Tê Trác nheo đôi mắt đào hoa, anh cười khẩy nói: "Đối phương là muốn kiểm tra sức chiến đấu cá nhân và phản ứng của chúng ta thôi."
Bản đồ này cực kỳ bất lợi cho việc phối hợp nhóm. Đồng đội không nhìn thấy nhau, phối hợp rất dễ mắc lỗi. Thay vào đó, nó thích hợp cho các cuộc giao tranh cá nhân hơn.
Tê Trác cảm thấy như vậy cũng tốt: "Dù sao về mặt phối hợp, chúng ta chắc chắn không bằng họ. Thà tách ra mà chiến đấu còn hơn."
Hai đội nhấn nút sẵn sàng, bản đồ nhanh chóng được tải vào hệ thống, mọi người xuất hiện trong một vùng sương mù dày đặc.
Gần như cùng lúc, cả hai đội đều chọn phương án tách đội.
Từ góc nhìn của khán giả, có thể dễ dàng quan sát vị trí của các thành viên hai bên. Không lâu sau, cuộc chạm trán đầu tiên diễn ra.
Nguyễn Kiều không thạo kỹ năng ẩn mình, người bị đội viên Thất Hợp Bang phát hiện đầu tiên chính là cô ấy.
Nghe tiếng bước chân nặng nề và lộ liễu, đội viên Thất Hợp Bang không thể xác định cô là kẻ tài giỏi đầy gan dạ hay chỉ đơn thuần là không biết sợ hãi.
Anh ta lặng lẽ vòng ra sau Nguyễn Kiều, chuẩn bị ra tay. Nhưng người tưởng chừng không hề hay biết lại đột nhiên xoay người, một nhát kiếm cơ giáp c.h.é.m ngang, chặn đứng đòn tấn công một cách chính xác.
Cô đã nhận ra sự hiện diện của anh ta từ trước, nên cố tình bày ra sơ hở?
Đội viên Thất Hợp Bang giật mình, vội vàng nghiêng người né tránh, chuẩn bị tung đòn thứ hai. Nhưng lưỡi kiếm cơ giáp màu đỏ m.á.u đã bổ thẳng xuống.
Bất kỳ chiêu thức nào luyện tập hàng ngàn lần mỗi ngày, bất kể mưa gió hay nắng gắt, thì cũng trở thành ký ức hằn sâu vào tiềm thức.
Nguyễn Kiều vận dụng cảm giác từ những động tác chân tay đã ăn sâu vào phản xạ để điều khiển cơ giáp. Đội viên Thất Hợp Bang còn chưa kịp chuyển từ thế tấn công sang phòng thủ, phía trước n.g.ự.c đã bị một vết c.h.é.m sâu hoắm.
Nhanh khủng khiếp!
Đội viên Thất Hợp Bang rất kinh ngạc. May mà anh ta không đến một mình. Một phát đạn pháo năng lượng từ xa b.ắ.n vào sau lưng Nguyễn Kiều.
Sự kết hợp giữa cận chiến và tầm xa giúp đội Thất Hợp Bang giảm bớt áp lực. Dù vậy, họ vẫn tốn không ít công sức, thậm chí phải hy sinh một chiến binh cận chiến, mới loại được Nguyễn Kiều.
Dù sử dụng cơ giáp cao cấp với thông số vượt trội, việc đối đầu với hai người mà đạt kết quả như vậy cũng đủ cho thấy cô tuyệt đối không hề yếu kém trong số những cá nhân điều khiển cơ giáp.
Đội viên bị loại của Thất Hợp Bang không bận tâm đến những chuyện khác, anh ta vội vàng quan sát diễn biến trận đấu qua màn hình giao diện.
Quyển 2 -