Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 46

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Ngay khi thông báo được đăng tải lên nền tảng thông báo của vòng sơ tuyển, vô số ý kiến phản đối đã xuất hiện, nhưng không được bất kỳ ai quan tâm.

Tại Học Viện Quân Sự Khải Minh, Nhiếp Tử Phong đập bàn cười như điên dại: "Ha ha ha! Thay đổi thế này thì quá tốt! Tôi còn đang lo không có cơ hội thể hiện kỹ năng tháo gỡ cơ giáp, giờ thì để các người nếm thử nỗi sợ hãi khi bị biểu tượng cơ giáp đỏ của tôi thống trị!"

Thế nhưng, vị biểu tượng cơ giáp đỏ mà cậu ta tôn sùng giờ đây lại chẳng hề vui vẻ chút nào.

Săn tinh thú thì không thành vấn đề, những học sinh này đều được Thời Miên rèn luyện kỹ càng ở vùng biên giới, thậm chí từng tham gia một cuộc chiến chống lại thú triều.

Cơ giáp sư tham chiến cũng không phải là vấn đề. Nếu không có ý định này, thì cô đã không để Trình Nặc tham gia chương trình huấn luyện quân sự với cây đại chùy kia.

Hơn nữa, Trình Nặc có mặt nạ tàng hình, thực tế mức độ nguy hiểm của cậu ấy trên sân đấu thấp hơn các cơ giáp sư khác. Dụ dỗ Trình Nặc tham gia cùng cũng không khó lắm, vì có tới hơn 20 Học Viện Quân Sự tham gia giải đấu, chắc chắn sẽ đủ chuyện phiếm để cậu nghe cả một thời gian dài không ngớt.

Mấu chốt là... học viện... đã hết... tiền... rồi!

Gần hai tỷ tinh tệ tưởng chừng rất nhiều, nhưng sau khi hoàn thành cơ giáp của Tề Trác thì chỉ còn lại một nửa.

Số cơ giáp còn lại vẫn cần cải tạo, nhưng giờ chỉ còn lại vỏn vẹn mấy triệu tinh tệ ít ỏi. Làm sao đủ để chế tạo một chiếc cơ giáp phòng thủ cao cấp cho Trình Nặc tham gia giải đấu được chứ?

Điều tồi tệ hơn là Tân Lãnh và Chu Hiểu Mạn còn tới hỏi cô rằng sau khi khai giảng định dùng loại cơ giáp nào để giảng dạy cho học viên mới.

Lớp học của tân binh có bốn lớp, ít nhất cần bốn cơ giáp sơ cấp. Hai vị giáo viên muốn tìm hiểu trước để biết cách giảng dạy phù hợp.

Thời Miên nghe xong thì đứng sững lại tại chỗ, phải mất một lúc lâu mới ngẩng đầu lên và hỏi Tân Lãnh: "Anh có tiền không?"

Đôi mắt to tròn sáng rực của Thời Miên khiến Tân Lãnh bỗng cảm thấy trái tim hẫng mất một nhịp: " Tôi là một lính đánh thuê thì làm gì có tiền."

Ánh sáng trong đôi mắt to tròn liền vụt tắt, cô xua tay nói: "Được rồi, hai người có thể về rồi."

Xem ra người này cũng không phải là cừu béo, không thể vặt lông được.

Thời Miên chống cằm, bắt đầu nhớ tới thiếu gia Tinh Đồ, và cả Học Viện Quân Sự Chisney 'đầy lịch sự' kia nữa.

Tiếc là một người ở hành tinh Thủ đô Liên Bang, người kia lại ở hành tinh Phong Vũ. Dù cô có tài vặt lông cừu đến đâu thì cũng không thể vươn tới được.

Giải pháp nhanh nhất còn lại là gia nhập thêm một đoàn lính đánh thuê khác, để xin cơ giáp từ họ...

Thời Miên đăng nhập diễn đàn nội bộ của sàn đấu ngầm, gửi một đoạn video khiêu chiến, sau đó nhắn tin trực tiếp thách đấu Lang Vương xếp hạng nhất.

Các tuyển thủ top 10 của sàn đấu cấp cao này không lấy việc chiến đấu ở sàn đấu ngầm làm nghề chính.

Thời Miên đã đứng hạng hai hơn hai tháng, vậy mà không một ai dám khiêu chiến cô. Với xếp hạng hiện tại, cô chỉ còn cách thách đấu Lang Vương để thử xem có thể kiếm chác được gì không.

Kết quả, Lang Vương vẫn như lần trước, không hề trả lời tin nhắn của cô.

Thời Miên thử đủ mọi cách khiêu khích, chọc tức đối phương, suýt nữa thì đã spam mỗi giây một yêu cầu thách đấu.

Lang Vương cuối cùng cũng hồi âm, với một tin nhắn ngắn gọn: [Đang bận hẹn hò, không rảnh. Nếu không phiền, hãy đợi hai tháng nữa khi tôi bị buộc phải thi đấu.]

Mọi tin nhắn tiếp theo đều nhận được phản hồi tự động.

Thời Miên không bỏ cuộc, cô liên hệ nhân viên quản lý sàn đấu cao cấp và được báo rằng Lang Vương đã không xuất hiện ở đấu trường ngầm kể từ khi cuộc săn thú kết thúc.

Không thể liên lạc được với mục tiêu, Thời Miên đành phải triển khai phương án thứ hai.

Cô đặt vài phần bánh ngọt nhỏ trong nhà ăn, vừa ăn vừa gọi điện cho Thất ca.

Người ở đầu dây bên kia như vừa tỉnh ngủ, một hồi lâu sau mới nhấc máy. Giọng nói của anh hơi khàn khàn và lười nhác, hiện rõ sự mệt mỏi.

Quyển 2 -

Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 46