Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 96

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Nhiếp Tử Phong giật nảy mình: "Mình với cậu có thù oán gì à?"

"Chẳng phải cậu muốn noi gương thần tượng của mình sao?" Ôn Lương bình thản đáp lời: "Biết đâu đại lão cơ giáp đỏ cũng luyện ra từ những bài huấn luyện này đấy. Cố lên nhé, mình tin tưởng ở cậu."

Nhiếp Tử Phong: "..."

Chưa ra khỏi khu vực thi đấu, mấy người bọn họ đã nghe thấy hệ thống phát thông báo.

"Chisney bị loại rồi?"

Vừa bị bọn họ trêu đùa xong, Chisney đã bị loại luôn ư?

Nhiếp Tử Phong sững sờ rồi bật cười ha hả: "Làm tốt lắm! Không biết năm nay bọn họ gặp phải vận rủi gì nữa, quá thê thảm đi, ha ha ha!"

Ôn Lương thì lại có vẻ trầm tư: "Mấy cậu có cảm thấy thông báo này nghe quen thuộc không?"

"Chỉ loại đội chủ lực, không loại cơ giáp sư, giống như trường hợp của Tân Tây Phương và Thuấn Phong trước đó."

"Còn cả Không Vực chiều qua nữa."

Mấy người liếc nhau một cái rồi vội mở bảng điểm ra xem, quả nhiên số điểm của Lâm Tượng đã tăng vọt vượt xa dự đoán của họ.

Lúc này, phi hành khí đã đến cổng khu vực thi đấu. Cả đám vẫn chưa hết hưng phấn, nên chẳng ai vội vàng nghỉ ngơi, mà lập tức kích hoạt quang não để theo dõi kênh phát sóng trực tiếp.

Máy quay chính vừa hay đang dừng lại dưới chân sườn núi của điểm đích. Giữa màn tuyết trắng xóa bất tận, một vài đội đang ác chiến khốc liệt.

Khải Minh nhìn qua, nhận ra có đội Bụi Gai, còn có hai đội xếp hạng sáu và bảy của mùa giải năm ngoái. Hai đội sau dường như đang tạm thời liên kết, cùng nhau tấn công đội Bụi Gai. Trận chiến diễn ra cực kỳ kịch liệt, số lượng thành viên đã bắt đầu giảm dần.

"Lâm Tượng đâu?" Nhiếp Tử Phong chuyển sang góc quay khác, lập tức cười đến sặc sụa.

Thực ra Lâm Tượng cũng không cách xa khu vực giao chiến lắm. Hai thành viên của họ đang khiêng vác một cơ giáp phòng ngự, phía sau, một cơ giáp sư khác đang vung đại chùy.

"Mua vũ khí, tìm Thất Hợp! Mua cơ giáp, tìm Thất Hợp! Tết năm nay không giao nhiệm vụ..."

Nhiếp Tử Phong bật chia sẻ màn hình cho Ôn Lương xem: "Cái cơ giáp sư đang bị khiêng ra làm bao cát di động kia, có phải của Chisney không?"

Ôn Lương cạn lời: "Ngoài Chisney ra, còn ai lại sơn cơ giáp sắc vàng chóe lóa thế nữa?"

"Quả nhiên là Lâm Tượng." Nhiếp Tử Phong ôm bụng cười phá lên, lại một lần nữa thốt lên: "Năm nay Chisney thảm quá!"

Nhưng trên thực tế, Chisney còn có thể rơi vào tình cảnh thê thảm hơn nữa... Bên phía Lâm Tượng vẫn đang phát sóng quảng cáo rầm rộ, trong khi những đội đang giao chiến cũng nhanh chóng nhận ra có mục tiêu đang tiếp cận.

Mấy cơ giáp tầm xa âm thầm tiến lên đỉnh mục tiêu, vẫn luôn duy trì cảnh giác cao độ với đối thủ, ngay khi nhìn thấy tình hình, lập tức đồng loạt khai hỏa pháo kích.

Nhìn thấy đạn pháo sắp sửa trút xuống đầu, nhưng bên phía Lâm Tượng vẫn bình thản như không có gì, thẳng tay ném cơ giáp sư của Chisney ra phía trước.

Thông báo trong sân thi đấu vang lên: [Cơ giáp sư của Học Viện Quân Sự Chisney đã bị loại!]

Không chỉ tận dụng để làm quảng cáo di động, giờ còn bị dùng làm bia đỡ đạn. Cơ giáp sư của Chisney cũng không biết nên tức giận hay cảm thấy may mắn vì cuối cùng cũng được giải thoát.

Không, có vẻ như vẫn chưa xong.

Mấy cơ giáp tầm xa của Lâm Tượng lại lủi ra phía sau cơ giáp của Chisney, lấy chính cậu ta làm lá chắn đạn...

"Tao..."

Cơ giáp sư của Chisney gào lên nguyền rủa, đáng tiếc giọng nói của cậu ta hoàn toàn chìm nghỉm giữa loạt tiếng nổ ầm ầm của đạn pháo, chẳng một ai nghe thấy.

Không bao lâu sau, cơ giáp phòng thủ mà Chisney bỏ cả núi tiền ra để gia cố cuối cùng cũng bị b.ắ.n thủng lỗ chỗ. Đám người Lâm Tượng thì lắc đầu tiếc nuối, sau đó nhanh như chớp di chuyển ra phía sau những cơ giáp phế liệu của ba đội đã bị loại khác.

Có ai từng chứng kiến lối chơi quái dị này bao giờ chưa?

Viên đạn vừa khai hỏa, họ chợt nhận ra mục tiêu lại là một chiến cơ đồng minh.

Giờ đánh hay không đánh đây?

Đánh hay không đánh đây? Khai hỏa thì sẽ tự hủy hoại chiến cơ của phe mình, sau đó lại tốn công sửa chữa. Không đánh thì sự ức chế tột độ khiến họ phẫn nộ không thôi.

Quyển 2 -

Xuyên Không Tinh Tế: Hiệu Trưởng Nhỏ Bé Nhưng Siêu Bá

Chương 96