Không, không chỉ đơn giản là nhanh. Bởi vì không cần nâng đỡ toàn bộ trọng lượng khổng lồ của chiến cơ, nên tốc độ này thậm chí còn vượt xa tốc độ bay thông thường.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều sửng sốt: "Bộ đẩy phản lực lại có thể ứng dụng theo phương thức này sao?"
Các học viên trong khu vực thi đấu cũng lập tức phát hiện ra. Rốt cuộc bọn họ nhận ra rằng những chiêu nghi binh trước đó của Lâm Tượng thực chất là để đánh lừa sự chú ý, tạo cơ hội cho đồng đội tiến thẳng về vạch đích. Và đúng là họ đã bị cơn thịnh nộ che mờ lý trí, hoàn toàn lơ là cảnh giác với môi trường xung quanh.
"Ngăn chặn mục tiêu!" Các đội trưởng đồng loạt gầm lên trong kênh liên lạc.
May mà phát hiện kịp thời, đối phương vẫn chưa thoát ly khỏi tầm hỏa lực. Mà vô hiệu hóa một chiến cơ sơ cấp là điều vô cùng đơn giản.
Nhưng đúng lúc này, chiến cơ đó như có cảm ứng phía sau, đột ngột thực hiện chuỗi động tác z-zigzắc đầy tinh vi, uyển chuyển, né tránh hoàn hảo toàn bộ làn sóng hỏa lực đầu tiên.
Đến khi bọn họ muốn tiến hành khai hỏa lần thứ hai, cậu ấy đã thoát ly khỏi tầm hỏa lực, lướt đi càng lúc càng xa, dần dần chỉ còn là một điểm đen nhỏ bé lướt nhanh trên nền tuyết trắng xóa.
Ngày thứ ba của vòng tích lũy điểm số, 408 sáng, hệ thống tự động phát tin nhắn thông báo:
[Chúc mừng Học viện Kỹ thuật Quân sự Lâm Tượng là đội thứ ba về đích! Thưởng 100 điểm thành tích!]
Ngay sau đó, một thông báo hệ thống khác vang lên khắp không gian thi đấu:
[Vòng thi tích điểm của giải đấu năm nay chính thức kết thúc. Các đội vui lòng nhấn nút thoát và lên phi thuyền vận tải rời khỏi sân thi đấu theo thứ tự.]
Giải đấu đã kết thúc khi trời còn chưa hửng sáng sao?
Không thể nào!
Học viện Kỹ thuật Quân sự Lâm Tượng? Chẳng lẽ là Lâm Tượng của cái hành tinh Phan Đạt bị ruồng bỏ đó sao?!
Toàn bộ các đội còn lại trong sân thi đấu đều c.h.ế.t lặng, hoài nghi liệu có phải vì thức trắng đêm cày cuốc điểm số mà họ đang sinh ra ảo giác hay không.
Ngay cả các thành viên của đội Phong Vũ cũng ngẩng đầu nhìn lên đỉnh núi, rồi khẽ thở dài: "Cuối cùng bọn họ cũng làm được."
Gió lạnh trên đỉnh núi vẫn gào thét. Ba học viện quân sự đứng dưới chân núi, nhìn chằm chằm vào chấm đen mờ ảo trên đỉnh núi một hồi lâu mà không thốt nên lời.
Mãi đến khi đội trưởng của đội Bụi Gai liếc mắt qua đội Lâm Tượng, rồi là người đầu tiên nhấn nút thoát.
Hai đội còn lại cũng lần lượt rời đi, chỉ có đội Nam Sơn xếp thứ sáu là vẫn không cam lòng, lớn tiếng nói: "Khiêu khích, đánh lén, những chiến thuật đó chẳng thể gọi là bản lĩnh thực sự. Nếu Lâm Tượng các người có thực lực, hãy đường đường chính chính mà thi đấu đi!"
Tuy nhiên, trên chiến trường thực tế, chính những mánh khóe mà họ khinh thường đó lại là cách hiệu quả nhất để giảm thiểu thương vong.
Tề Trác chỉ khẽ cười, không tranh cãi thêm: "Vậy thì hẹn gặp lại ở vòng đấu loại. À, xin lỗi nhé, bọn tôi đã lọt vào top 8 rồi."
Lâm Tượng đã vào top 8 rồi ư?!
Mọi người vội vàng mở bảng xếp hạng, lúc này mới kinh ngạc phát hiện sau khi cộng thêm 100 điểm thưởng, Lâm Tượng không những lọt vào top 8 mà còn chễm chệ ở vị trí thứ tư!
Một học viện đến từ hành tinh Phan Đạt bị lãng quên, một cái tên mà không ai từng xem trọng, lại có thể đường hoàng tiến vào top 8 sao?!
Khi bảng điểm cuối cùng hiện lên trên màn hình lớn, toàn bộ trung tâm phát sóng trực tuyến im lặng trong thoáng chốc.
Ngay sau đó, như một mệnh lệnh vừa được kích hoạt, hàng loạt bình luận điên cuồng ùa ra, chen chúc lướt qua màn hình với tốc độ chóng mặt, khiến người xem hoa cả mắt.
[Aaaaaa, Lâm Tượng vào top 8 rồi! Tôi lại có thể xem bọn họ tiếp tục làm loạn nữa rồi!]
[Aaaaaa, nguồn vui của tôi đã vào top 8!]
[Trước đó ai đã nói nếu Lâm Tượng vào top 8 thì sẽ phát sóng trực tiếp Xoay vòng Thomas ăn quang não nhỉ?]
[Ai từng khinh thường bảo ngay cả Thuấn Phong cũng đánh không lại, động vào Chisney chẳng khác nào đi tìm c.h.ế.t đâu ấy nhỉ?]
Lâm Tượng vốn nổi danh vì những chiêu trò kỳ lạ, lại là 'hắc mã' lớn nhất trong giải đấu lần này, nhờ hai ngày thi đấu vừa qua đã thu hút vô số fan hâm mộ.
Dù sao thì các giải đấu quân sự chính quy đã diễn ra suốt bao nhiêu năm nay, khán giả cũng muốn nhìn thấy chút gì đó mới mẻ và độc đáo.
Trong số đó, những người đến từ Hành tinh Phan Đạt thậm chí còn hò reo đến lạc giọng, không ngại phiền phức mà không ngừng gửi đi những thông điệp cuồng nhiệt.