Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 220: ---

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

Trong lòng Phương Dao tự nhủ, nếu thật sự tồn tại linh thảo kia thì dù khó tìm mấy cũng phải dốc hết sức mà tìm kiếm. Chờ qua đại hội tông môn lần này, nàng nhất định sẽ thân chinh tới Tây Bắc thử vận may một phen.

Trong khi Phương Dao cùng chư vị còn đang ưu tư vì thương thế của Thủ Chuyết thì hai đứa trẻ vẫn như mọi ngày, theo lớp tụng niệm Tâm Kinh.

A Viên vừa ngồi xếp bằng xuống đã giơ quyển Tâm Kinh che trước mặt, cố ý muốn giấu đi mái tóc xoăn tít của mình.

Chẳng rõ vì sao, mớ tóc xoăn tít trên đỉnh đầu lại khiến nó cảm thấy bất an lạ thường.

Thế nhưng, cái hành động giấu đầu hở đuôi ấy dĩ nhiên chẳng có mấy phần hữu dụng. Các đệ tử đi ngang qua, thấy vậy đều không khỏi tò mò, kinh ngạc cất tiếng hỏi: "A Viên, kiểu tóc hôm nay của muội sao lại đặc biệt đến vậy, xoăn tít thế kia là cố ý uốn hay sao?"

Thậm chí không ít nữ đệ tử còn chạy lại hỏi han: "A Viên, tóc muội uốn theo kiểu gì vậy? Nhìn thật tự nhiên."

"Là mẫu thân làm cho đó... dùng một quả bí ngô to..."

A Viên nói lắp bắp, ba câu cũng không thể giải thích cặn kẽ. Nó không hiểu vì sao mấy tỷ tỷ này lại yêu thích tóc xoăn đến thế, ánh mắt còn đầy vẻ hâm mộ. Bản thân nó thì vẫn thích kiểu tóc nguyên sơ hơn.

Đến cả Thôi trưởng lão đang giảng bài, nhìn thấy mái đầu xoăn tít của nó cũng chẳng kìm được mà liếc nhìn thêm vài bận.

Mãi đến khi tan lớp, A Viên mới lẽo đẽo theo ca ca rời khỏi giảng đường, nào ngờ vừa bước ra liền đụng mặt Tịch Tri Nam. Nó lập tức rụt cổ, trốn ra sau lưng ca ca.

Tịch Tri Nam miệng lưỡi độc địa như vậy, làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội trêu chọc nó chứ? Hắn chắc chắn sẽ châm chọc nó một phen cho hả dạ.

A Viên trong bụng thầm đoán sẵn lời hắn sẽ nói, nào là "củ khoai tóc xoăn", rồi thì "giả làm củ khoai"...

Thế nhưng dạo gần đây Tịch Tri Nam tâm tư rối ren, cả đầu chỉ nghĩ tới việc mong biểu muội sớm mang đan dược đến để tiện bày mưu, mượn đại hội tông môn để vạch trần thân phận bán yêu của hai huynh muội Phương gia. Trong lòng bận bịu như thế, còn đâu tâm trí mà đấu khẩu?

Tịch Tri Nam thậm chí chẳng buồn liếc mắt nhìn nó, cứ thế lướt ngang qua rồi rời đi.

A Viên không khỏi ngạc nhiên.

Lẽ nào hắn đã bị ca ca đánh cho tâm phục khẩu phục? Hay là đột nhiên cải tà quy chính rồi?

Thoát khỏi một phen trêu chọc, trong lòng A Viên cũng nhẹ nhõm khôn nguôi.

Nó đã chịu đựng cái đầu xoăn này suốt ba ngày, đến khi mẫu thân lại lôi ra quả bí ngô quen thuộc, dịu dàng dỗ dành: "A Viên, thử thêm lần nữa xem sao, lần này chắc chắn sẽ thành công."

"Mẫu thân, lần này thật sự được chứ?" A Viên dù trong lòng còn ngập ngừng, nhưng vì tin tưởng mẫu thân vẫn ngoan ngoãn vươn đầu ra, để mẫu thân đội quả bí ngô to lên đầu mình.

"Ắt hẳn là được rồi."

Trong lòng Phương Dao thầm nhủ, nếu lần này mà còn không thành, nàng nhất định sẽ quay lại tiệm luyện khí kia mà đòi lại số linh thạch đã chi ra!

Nàng đội chiếc pháp khí búi tóc lên đầu A Viên, trong tâm lại một lần nữa khấn niệm mong sao cho ra Song Hoàn Kế.

Chỉ nghe trong không khí vang lên một tiếng "bùm" quen thuộc, hai mẹ con không hẹn mà cùng nuốt khan một tiếng, thần sắc thoáng chút căng thẳng.

Phương Dao cẩn trọng tháo chiếc pháp khí hình quả bí ngô xuống, A Viên xoay người nhìn vào gương đồng, đưa tay nhẹ nhàng véo thử hai búi tóc tròn vo ngay đỉnh đầu, ánh mắt ngời lên vẻ kinh ngạc: "Thật kỳ diệu, đúng là đã búi xong rồi!"

---

Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 220: ---