Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 267

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

A Viên vừa lau nước mắt vừa khụt khịt thút thít. Vừa luyện đan xong, trên tay nó vẫn còn dính tro than, vô thức cọ loạn lên mặt khiến cả khuôn mặt bé nhỏ nhem nhuốc.

"Ta không trách con, con chẳng cần nhận lỗi đâu."

Phương Dao dịu dàng lau mặt cho A Viên.

A Viên ngoan ngoãn để mẫu thân lau sạch khuôn mặt bé nhỏ. Thấy nàng không hề nổi giận, lòng nó cũng nhẹ nhõm hẳn, liền như một đứa trẻ bình thường mà nép vào lòng mẫu thân làm nũng.

"Mẫu thân, bụng con đau quá..."

Thanh âm non nớt yếu ớt vang lên khiến người nghe phải xót xa. Phương Dao tiếp tục vận linh lực giúp nó xoa bụng, thúc đẩy quá trình hóa giải dược lực của Hiển Hình Đan.

Tựa trong lòng mẫu thân, hít hà hương thơm dễ chịu khiến lòng an tĩnh lạ thường, chiếc đuôi hồ ly trắng vốn đang ủ rũ vì sợ hãi lúc nãy, giờ lại khe khẽ đong đưa.

Phương Dao cúi đầu nhìn chiếc đuôi trắng mềm mại dưới thân A Viên thỉnh thoảng lại quét nhẹ qua mắt cá chân nàng. Hai đứa trẻ còn thơ dại chưa hiểu chuyện đời, nếu không ai chỉ dạy, sao chúng biết phải che giấu tai đuôi để tránh bị người đời phát hiện?

Nàng chợt nhớ đến gã nam tử từng đóng vai hiền phu trước mặt nàng, mấy ngày gần đây bỗng nhiên biệt tích. Hắn rõ ràng là một hồ yêu, lại giả làm phàm nhân, còn bảo hai đứa nhỏ cùng nhau che giấu, lừa nàng xoay như chong chóng.

Gã đó quả là kẻ giỏi bày trò!

May mà A Viên lanh trí kịp thời chạy ra ngoài, nếu lúc đang trên lôi đài mà hiện nguyên hình thì hậu quả thật khó lường.

Phương Dao đè nén cảm xúc phức tạp trong lòng, chuyên tâm xoa bụng cho con gái. Vô tình liếc nhìn về phía cửa, nàng chợt nhận ra vẫn có người đang đứng chờ.

"Ngươi có thể giữ kín chuyện của ta và A Viên được không?"

Phương Dao dè dặt mở lời. Khúc Trường Lăng lập tức gật đầu chắc nịch: "Đại sư tỷ yên tâm, ta nhất định sẽ không tiết lộ nửa lời."

Phương Dao và sư huynh Viên Thành Tú là đồng bối, bởi vậy Khúc Trường Lăng cũng thuận miệng gọi nàng một tiếng "sư tỷ".

Hắn lớn hơn A Viên ba tuổi, cũng hiểu rõ nếu chuyện A Viên là hồ yêu bị tiết lộ ra ngoài sẽ mang đến phiền toái lớn nhường nào.

Khúc Trường Lăng lo lắng cho tình trạng của A Viên, liền hỏi: "Nàng bị trúng Hiển Hình Đan sao?"

Câu nói này cũng khiến Phương Dao tỉnh ngộ, cúi đầu hỏi A Viên: "Sao con lại bị trúng Hiển Hình Đan?"

"Là Tịch Tri Nam... chén trà kia... A Viên nhỏ giọng đáp: "Con vô ý để hắn nhìn thấy đuôi."

A Viên thông minh lanh lợi, chỉ nghĩ một chút liền đoán ra sự tình.

Ngoài Tịch Tri Nam ra, chưa từng có ai nghi ngờ nó và ca ca là hồ ly, mà biểu muội của hắn lại còn biết luyện Hiển Hình Đan, khẳng định chính tên Tịch Tri Nam đáng ghét kia đã giở trò quỷ.

Trước đó nó chỉ ăn một ít hồ đào và uống trà. Hồ đào có vỏ cứng, không dễ hạ độc, chỉ còn lại chén trà kia là đáng khả nghi.

Cùng lúc đó, tại khán đài tán tu trên đỉnh núi tranh tài.

Thang Khang bị một tia khí tức của Huyền Âm Chi Thể thoáng hiện ra hấp dẫn, nhưng khí tức vừa xuất hiện đã tan biến chỉ trong chớp mắt. Xung quanh ồn ào tiếng người, đệ tử các tông và tán tu cộng lại lên đến hàng vạn, trừ phi người kia lại vận dụng linh khí thì hắn mới có thể cảm ứng được, bằng không chẳng khác gì mò kim đáy bể.

Trong mắt Thang Khang thoáng hiện ánh sáng sâu thẳm, khó khăn lắm mới gặp được một Huyền Âm Chi Thể mới, hắn không cam lòng bỏ lỡ cơ hội này.

Xem ra phải nghĩ cách ở lại Linh Tiêu Tông thêm mấy ngày nữa.

Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 267