Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 487

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

Phương Viên nâng quyển sổ tay lên, nhận ra ngay là nét chữ của Khúc Trường Lăng, dường như đây là một cuốn nhật ký.

Nàng không định xâm phạm chuyện riêng của người khác, nhưng vô tình phát hiện trong đó có nhắc đến tên mình, thật sự không kiềm nổi lòng hiếu kỳ liền mở ra đọc từ đầu. ....

[Kim Dương Tông đang chiêu mộ đệ tử. Ban đầu ta chỉ định thử vận may, nào ngờ lại phát hiện mình có đơn linh căn. Tuy không rõ đơn linh căn là gì, nhưng Chưởng môn lại vô cùng hào hứng đòi nhận ta làm đệ tử thân truyền. Từ nay ta đã có sư phụ, có thể theo người học kiếm pháp. Phụ mẫu trên trời chắc chắn sẽ lấy làm tự hào về ta lắm.]

[Sư phụ và các sư huynh sư tỷ trong tông môn đều rất tốt, có cảm giác ấm áp như người một nhà. Ta phải cố gắng tu luyện, không để họ phải thất vọng. ]

[Luyện kiếm tuy mệt nhọc, song ta phải kiên trì, cố gắng hơn nữa!]

[Sư huynh sư tỷ đưa ta đến Thuận Lương trừ yêu. Lần đầu tiên diện kiến yêu vật bị nhiễm Minh Văn, quả thật vô cùng đáng sợ. Nếu không gặp được Phương Dao sư tỷ của Linh Tiêu Tông, e rằng cả đội đã vĩnh viễn bỏ mạng tại nơi đó rồi.

Đường Kỳ sư huynh bị thương, ta cảm thấy vô cùng áy náy.

Từ nay phải luôn suy nghĩ kỹ càng trước khi hành động, tuyệt đối không được lỗ mãng nữa.

Phương Dao sư tỷ nói nếu ta không làm vậy, có thể cháu gái của tri phủ sẽ bị thương. Lời này khiến ta cảm thấy được an ủi rất nhiều, ít ra ta cũng không hoàn toàn vô dụng.

Sau này, ta nhất định phải trở thành một kiếm tu mạnh mẽ như Phương Dao sư tỷ, có thể bảo vệ được những người bên cạnh ta. ]

Phương Viên khẽ ngẩn người. Hóa ra đây là nhật ký của Khúc Trường Lăng, ghi lại lần đầu tiên hắn gặp Từ Sơ Đường, thậm chí còn nhắc đến cả mẫu thân nàng.

Lúc ấy nét chữ của hắn còn rất non nớt, chắc chỉ mới tám, chín tuổi.

Nàng lờ mờ nhớ năm ấy mình mới năm tuổi, vừa đến Linh Tiêu Tông không lâu, mẫu thân cùng phụ thân dường như có rời đi mấy ngày liền. Mỗi ngày đều là ba sư thúc thay nhau dạy bọn họ học chữ, hẳn là những việc xảy ra trong khoảng thời gian đó.

Phương Viên tiếp tục giở xem những trang kế tiếp.

[Địa điểm tổ chức đại hội tỷ thí của các tông môn được định tại Linh Tiêu Tông. Sư phụ muốn ta tham gia phần thi của đệ tử Luyện Khí kỳ, ta nhất định phải dốc toàn lực đoạt giải nhất, không để người phải thất vọng. ]

[Lần đầu đến Linh Tiêu Tông, so với rừng phong đỏ rực của Kim Dương Tông, thì nơi đây núi non xanh mướt, cây cỏ tốt tươi, quả là cảnh sắc tuyệt mỹ. Linh Tiêu Tông đã chuẩn bị cho chúng ta nơi ở, tuy không lớn, song lại là một tiểu viện thanh nhã, vô cùng yên tĩnh.

Lần đầu ta nhìn thấy có người dùng bầu hồ lô làm pháp khí phi hành, tiểu cô nương ngồi trên hồ lô trông thật đáng yêu, tóc búi hai bên, ánh mắt linh động tựa hồ biết nói.

Thì ra nàng tên là A Viên, là con gái của Phương Dao sư tỷ.

Ngay cả cái tên cũng thật đáng yêu. ]

[Đi vào thành dạo chợ với sư huynh sư tỷ, lại tình cờ gặp lại tiểu cô nương búi tóc hai bên ấy. Nàng ngoan ngoãn ngồi trong lòng sư thúc, mấy món pháp khí phi hành hình con ong mà nàng bày bán, trông hệt như món nàng đang dùng.

Vì lẽ gì hai trăm linh thạch thốt ra từ miệng nàng lại chẳng khiến ta cảm thấy đắt đỏ chút nào nhỉ?

Ta lỡ tay tiêu hết cả số ngân lượng của tháng này rồi.

Tháng này e phải mượn sư huynh ít ngân lượng để mua dầu lau kiếm rồi.]

[A Viên hóa ra là bán yêu tộc hồ ly!

Nàng vừa khóc vừa vọt qua trước mắt ta, khiến ta cứ ngỡ mình hoa mắt.

Yêu Vương Mất Trí, Bế Con Nhận Thê

Chương 487