[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước

Chương 52

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

----

Vương Mai vô tội chớp chớp mắt: "Trước giờ cô luôn thiện lương rộng lượng, lần này lòng dạ hẹp hòi rồi à.”

“Cô..."

Đầu óc Hứa Nhất Ngưng trống rỗng!

“Đồ đàn bà c.h.ế.t tiệt, dám bắt nạt Nhất Ngưng, tôi thấy không xử lý cô cẩn thận thì cô sẽ không nhớ.”

“Anh có biết vì sao tôi đánh anh không?"

Vương Mai thở dài, hỏi ngược lại anh ta.

"Bởi vì anh không nghe tôi giải thích mà muốn đánh người. Đánh anh vì anh đáng bị đánh!"

"Vừa rồi, người ở phòng bếp của cả tòa nhà đều có thể làm chứng cho tôi, tôi không bắt nạt Hứa Nhất Ngưng, không tin có thể đi hỏi thăm một chút."

Vương Mai nói xong, giọng nói phóng đại:

"Con người tôi không thích nhất là người khác đổ oan cho mình, nếu ai đổ oan cho tôi, tôi không quan tâm những thứ khác, cho dù là ai đi nữa thì tôi cũng sẽ không để yên!"

Cô thản nhiên nhìn Vương Cương, sau đó chậm rãi nhặt những mảnh đĩa vỡ ở dưới đất lên và chĩa về phía Vương Cương.

Vương Cương không thể làm gì, lùi về phía sau một bước.

Thôi bỏ đi, hiện tại người đàn bà c.h.ế.t tiệt này đang trúng tà! Lỡ đâu phát điên làm anh ta bị thương thì phải làm thế nào chứ.

Hứa Nhất Ngưng vừa định tiến lên đoạt lấy mảnh đĩa thì Vương Mai quay đầu chĩa mảnh vỡ về phía đối diện.

"Cô điên rồi, đây không phải là đùa giỡn!"

Trần Phong trầm giọng, ý bảo Vương Mai buông mảnh vỡ sắc nhọn trong tay xuống.

“Con mẹ nó! Tôi muốn ly hôn với người phụ nữ điên như cô.”

Vương Cương chịu không nổi, buông ra lời tàn nhẫn.

Vương Mai lắc đầu, cười khẽ:

"Đừng dọa tôi, chuyện này không đến lượt anh quyết định.

Chúng ta vừa mới kết hôn đã được phân nhà, bây giờ ly hôn sẽ chỉ bị bọn họ coi là lừa để được phân nhà, lấy lại nhà thì anh có chịu không?"

Vương Cương đen mặt, đương nhiên là anh ta không chịu.

Vương Mai cười khẽ.

Nếu được thì cô vẫn sẽ cố gắng hết sức để chờ đợi tình nhân của Vương Cương, chờ bắt được gian tình của anh ta.

Hiện tại cho dù làm loạn một hồi muốn c.h.ế.t muốn sống ly hôn thì người của nhà máy sẽ không để ý mà nhất định sẽ hòa giải.

Hơn nữa, Vương Mai từ nhỏ lớn lên ở nhà họ Vương, tình huống vô cùng bất lợi đối với cô.

Cho nên dựa vào cái gì, cô dựa vào cái gì để Vương Cương được hưởng danh tiếng tốt, cô muốn cho Vương Cương mất việc, đến cục cảnh sát dạo một vòng.

"Hôm nay tôi mệt lắm, không muốn so đo nhiều với mấy người."

Nói xong, cô nhìn về phía Trần Phong:

"Nếu anh muốn đòi công bằng cho cô ta thì tùy tiện hỏi một chút những người khác xem.

Về sau, cẩn thận một chút, vợ anh cũng không phải người vô hại với người khác và động vật, cô ta không chịu thiệt thòi đâu!"

Vương Mai nói xong, ra hiệu cho Vương Cương:

"Anh làm vỡ, thu dọn đồ đạc đi.”

“Cô dám!”

Vương Mai hung hăng trừng mắt nhìn anh ta:

"Có gì mà tôi không dám chứ!"

Ngày nào cô cũng đeo mặt nạ mà sống có dễ dàng chút nào không, cô dễ chịu là thật sự coi như cô dễ ức h.i.ế.p sao.

Sau khi Trần Phong dẫn Hứa Nhất Ngưng vẻ mặt không cam lòng đi, Vương Cương đói bụng dọn dẹp phòng, ánh mắt oán độc nhìn về phía phòng Vương Mai.

Lửa giận trong lòng không có chỗ phát tiết, chỉ muốn đi vào dùng dây lưng đánh người một trận.

Bên này Trần Phong dẫn theo Hứa Nhất Ngưng sau khi trở về, thừa dịp cô ta ở trong phòng tắm rửa, một mình đi hỏi thăm sự việc vừa rồi, thật trùng hợp người anh ta hỏi thăm chính là Lý Lâm.

Trần Phong đầy bụng tâm sự về đến nhà ngồi ở trên ghế không nói lời nào, anh ta xoa ấn đường, trong đầu hỗn loạn.

Hình tượng của vợ trong lòng anh ta bị những lời của Lý Lâm làm d.a.o động.

Càng khỏi bàn về sau đó, đối phương còn chế nhạo nói vợ anh ta được nhiều người hoan nghênh, dặn anh ta về sau để ý.

Hứa Nhất Ngưng tắm rửa xong đi ra, cầm khăn mặt đưa cho Trần Phong, nghênh đón làm nũng:

"Em muốn anh lau cho em.”

Trần Phong trầm mặc gật đầu, anh ta nhẹ nhàng chậm rãi lau khô tóc cho Hứa Nhất Ngưng, thăm dò hỏi:

"Nhất Ngưng, em có chuyện gì muốn nói cho anh biết không?"

Hứa Nhất Ngưng lúc này còn chưa hết tức giận, nghe vậy, bắt đầu châm chọc Vương Mai.

Trần Phong ngắt lời cô ta:

"Anh vừa đi hỏi người khác, chuyện này không trách Vương Mai.”

[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước

Chương 52