[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước

Chương 59

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

----

Thẩm Lan Đình đẩy mắt kính, cẩn thận nghiên cứu kết cấu bên trong:

"Chị, chị đi lấy dây kẽm cho em."

Một lúc sau, cửa bị mở ra, Hoàng Quảng trong phòng trợn mắt há hốc mồm nhìn cửa bị mở ra. Cậu ta nhảy xuống giường, cầm túi đồ chạy ra ngoài.

Nhưng cậu ta đâu phải là đối thủ của nhiều người, bị chủ xưởng và Thẩm Lan Đình kéo vào trong.

Một phần của túi đồ bị lộ ra trong lúc giằng co, Trầm Lan Đình cướp lấy từ tay Hoàng Quảng.

Anh mở ra, nhìn thấy đồ bên trong, cười lạnh nói: "Cậu sợ tội nên muốn bỏ trốn sao?"

Anh bình tĩnh nhìn đi chỗ khác: "Không cần nói nhiều, cứ đưa tới đồn cảnh sát là được."

Thẩm Lan Đình nhìn chủ xưởng và mẹ chồng không còn nghi ngờ gì nữa:

" Sai lầm của Hoàng Quảng đủ cấu thành tội phạm, Tiểu Bảo suýt nữa nguy hiểm đến tính mạng, tôi cảm thấy không cần phải bảo vệ người như vậy."

Khi Vương Mai hỏi thăm kết quả cuối cùng của chuyện này, mọi việc đã kết thúc, Hoàng Quảng bị đưa đến đồn cảnh sát.

Kiếp trước Vương Mai không để ý những thứ này, không biết Hoàng Quảng cuối cùng có bị phát hiện hay không, dù sao ở kiếp này cậu ta đã nhận được kết quả xứng đáng.

Hứa Nhất Ngưng không có được thứ mình muốn, tất nhiên cô ta sẽ khiếu nại với Vương Cương.

Vương Cương chỉ dám nói vài câu, không dám ra tay, dù sao bây giờ Vương Mai là ân nhân cứu mạng của nhà chủ nhiệm Thẩm.

Thời tiết tháng ba dần ấm lên, người trong thị trấn lại trở về khung cảnh náo nhiệt ngày xưa. Trong ngõ nhỏ đã có người mở quán từ sớm, có thể mơ hồ nghe thấy tiếng rao của bọn họ.

Vương Mai sợ không có chỗ ngồi, mang theo đồ thủ công mình đã làm xong, vội vàng đi chiếm một vị trí ở giữa. Đầu tiên cô trải một lớp vải trên mặt đất, sau đó lấy đồ trong giỏ ra, đặt lên trên vải.

"Dây buộc tóc này mới lạ quá, bao nhiêu tiền vậy?"

Một cô gái trẻ mặc váy hoa đứng trước quầy hàng của Vương Mai, cầm dây buộc tóc cô vừa xếp ra, thích đến mức không muốn bỏ xuống.

Vương Mai dùng sợi len quấn một vòng quanh dây buộc tóc, len được móc cẩn thận không có sai sót, phía trên còn móc một cái nơ làm đồ trang trí.

Vương Mai:

"Dây buộc tóc cô đang cầm làm bằng len, một đồng."

Cô gái trẻ hơi do dự:

"Chị bán hơi đắt, có thể giảm giá không?"

Một cái dây buộc tóc mà một tệ, quá đắt. Nếu cô ấy không thật sự thích, cô ấy đã bỏ đi từ lâu.

"Cái trong tay em mất nhiều thời gian, rất phức tạp nên không rẻ được, đồng chí em đừng nghĩ nó đắt.

Em cũng biết mua len cần phiếu công nghiệp, hơn nữa chị đảm bảo với em chỉ có nhà chị có dây buộc tóc này."

Vương Mai lắc đầu, nói.

"Em có muốn xem những thứ khác không?"

Vương Mai lại lấy từ trong giỏ ra một dây buộc tóc làm bằng vải hoa nhỏ*, vừa rồi mải nói chuyện với cô bé nên chưa bày ra.

(*Nó chính là scrunchies.)

Dây buộc tóc làm bằng vải hoa rất đẹp, ánh mắt cô gái trẻ sáng lên. Cô ấy cầm hai cái dây buộc tóc, thật sự không nỡ bỏ xuống:

"Em muốn cả hai."

"Cái vừa rồi bên trong dùng dây buộc tóc màu đen, hơn nữa cái này dùng hai vòng cao su, cho nên không đắt bằng cái đầu tiên, chỉ có tám hào."

"Làm dây buộc tóc rất mất công, len và vải không rẻ, không mặc cả.

Như vậy đi, em là khách hàng đầu tiên của chị, nếu em mua vòng tay, vòng tay này bình thường bán ba hào, chị tính em một hào!"

Vương Mai đưa cho cô ấy một chiếc vòng tay làm từ sợi thủy tinh, chiếc vòng được làm từ bốn sợi bằng phương pháp của thế hệ sau, kết hợp màu sắc rất đẹp. Không phải là màu đỏ tươi hay xanh lá mà là những màu sắc tươi sáng, nút thắt còn có hai hạt ngọc nhỏ màu trắng.

Cô gái trẻ cảm thấy mình được lợi hai hào, không do dự nữa. Cô ấy lập tức bỏ tiền ra mua hai cái dây buộc tóc, cuối cùng hơi xấu hổ nói:

"Cảm ơn chị, lần sau em sẽ dẫn bạn tới, cô ấy nhất định sẽ thích những thứ này."

Vương Mai không ngờ sẽ có người giúp mình kéo khách, nụ cười càng tươi hơn, nói:

"Được, đến lúc đó chị tính rẻ cho cô ấy."

Thật ra việc cô vừa làm chỉ là một cách khuyến mại đẩy mạnh kinh doanh mà kiếp trước bạn cô đã nói với cô.

Cô gái trẻ đeo dây buộc tóc vừa mua, lập tức thu hút ánh mắt của người xung quanh, tất cả đều tập trung vào quầy hàng của Vương Hồng.

" Tôi muốn xem loại dây buộc tóc mà cô ấy đang cầm."

" Tôi cũng muốn."

[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước

Chương 59