[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước

Chương 80

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

----

Vương Mai cười cười, không chút lưu tình mà lấy tiền từ trong tay nhân viên trực ban đưa vào túi mình. 

Rất nhanh chủ nhiệm Phạm hai tay trống trơn trở về, phía sau còn có một người nam khiêng mấy cái bao tải lớn. Anh ra hiệu thả sợi len xuống, nói với Vương Mai:

"Mở ra xem thử đi, toàn là hàng loại một cho cô đấy.

Vương Mai mở túi ra nhìn, trong lòng rất hài lòng.

Tay cô cầm một sợi len, sờ sờ một cái, sợi len không lỏng không chặt, còn rất mềm, màu sắc sáng bóng rất đạt tiêu chuẩn. Điều khiến Vương Mai vui mừng nhất chính là, len có rất nhiều màu, cô có rất nhiều sự lựa chọn.

Vương Mai và chủ nhiệm Phạm giao kèo với nhau, mỗi tháng tới lấy một lần, sau đó mới hài lòng rời đi với thím Tiết.

Trên đường trở về, Vương Mai vô tình nhìn thấy một hiệu thuốc, trong lòng đột nhiên có một ý nghĩ. Cô bảo thím Thẩm chờ ở ngoài, vào nhà thuốc mua ít thuốc.

Thím Tiết là một người phụ nữ thông minh trong nháy mắt hiểu được Vương Mai không muốn mình đi theo, gật đầu bảo :

"Đi đi, thím ở đây chờ."

Vương Mai đi tới hiệu thuốc, vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi thuốc nồng nặc.Tiệm thuốc này là tiệm thuốc lớn nhất thị trấn, bên trong có đủ loại dược liệu.

Lúc này thầy thuốc đang dùng công cụ nghiền thuốc Vương Mai đi tới trước mặt ông

"Thầy thuốc, tôi muốn lấy một ít thuốc tráng dương bổ thận.

Uống xong lập tức có phản ứng, hiệu quả nặng một chút.

Tiền không thành vấn đề!

Vương Mai vừa vào phòng đã nói ra suy nghĩ trong lòng với thầy thuốc.

Ông lão hít một hơi, dáng vẻ khó xử nhìn Vương Mai:

"Cô gái à, thuốc này không thể uống lung tung được đâu."

"Ông à, mấy thuốc này đều là thuốc tráng dương bổ thận, người đàn ông trong nhà tôi có chút không tốt, thuốc không mạnh thì không có tác dụng với anh ấy đâu.

Anh ấy còn kêu tôi mua loại thật mạnh, đàn ông hay sợ mấy mặt mà, ông yên tâm đi, chúng tôi tự biết."

Thái độ của Vương Mai vô cùng kiên quyết, ông lão cũng chỉ có thể kê thuốc cho cô, còn đặc biệt dặn dò thuốc này có tác dụng lớn, mỗi lần sài một ít là được rồi.

Mãi cho đến khi ra khỏi cửa, Vương Mai vẫn cứ đau lòng cho túi tiền của mình, số thuốc này không hề rẻ, nhưng muốn để cho chuyrjn Tiền Linh và Vương Cương bại lộ thì đều đáng giá.

Về đến nhà, lúc Vương Mai ăn cơm, trong lúc vô tình nhìn thấy trên áo sơ mi của Vương Cương có một vết hôn, thấy cô đang nhìn, Vương Cương vội che giấu.

Vương Mai cực kỳ bình tĩnh ăn cơm, xem ra hai người này đã bắt đầu vờn nhau rồi.

Thời gian mấy đến ngày nay, tuy rằng Vương Mai không thường xuyên ở nhà, nhưng cũng biết Tiền Linh thường xuyên tới cửa quan tâm Vương Cương.

Thông qua một số dấu vết để lại, Vương Mai tin tưởng quan hệ của hai người đã đến mức lên giường, chỉ là đối phương quá mức cẩn thận, làm cho cô không bắt được, chỉ biết vị trí nhà nghỉ hai người thường xuyên lui đến.

Sáng sớm, sau khi cơm làm xong, Vương Mai chậm rãi đứng lên, Vương Cương ngồi xuống bên cạnh bàn, liếc mắt nhìn canh gà trên bàn, lập tức nhăn mày.

"Sáng sớm, ăn nhiều dầu mỡ như vậy! Tiền của tôi sắp bị cô làm cho bay mất hết rồi."

Vương Mai:

"Canh gà là để bồi bổ thân thể cho anh, em không uống. Anh ngày nào cũng vất vả, phải bồi bổ thân thể thật tốt."

Miệng cô nói những lời trái lương tâm.

"Được đấy".

Vương Cương hài lòng gật đầu, canh gà này cũng chỉ có anh ta mới xứng uống.

Vương Mai cả ngày nhàn rỗi ở nhà, uống đồ ngon làm gì. anh ta bưng canh gà lên uống một ngụm lớn, sao khi uống xong, anh ta l.i.ế.m liếm môi nói:

"Sao có mùi thuốc trong đây?"

"Mùi nguyên liệu hơi nồng, phải dùng dược liệu khử mùi đi"

Vương Mai không nhấc mí mắt, thấy đối phương uống xong, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Cô cho nhiều thuốc lắm, chắc là sẽ có tác dụng.

Vương Cương đến nhà máy làm việc, cũng rất khó chịu trong người, lửa bóng tràn đầy trong người nhưng.

Cả người giống như đang đứng dưới ánh mặt trời chói chang, anh ta lau mồ hôi trên trán, uống từng ngụm nước lạnh.

"Vương Cương, hôm nay không thoải mái à?"

[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước

Chương 80