Âm Phủ Thần Thám

Chương 324

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Mọi người đều ngạc nhiên nhìn tôi. Tôi chậm rãi giải thích: "Hiện tại chúng ta có ba loại chứng cứ là chiếc nhẫn, tàn thuốc và vết bánh xe. Dữ liệu của tiệm vàng đã bị thay đổi, chúng ta không thể chứng minh chiếc nhẫn là của Hứa Chí Bằng; trên tàn thuốc có ADN của Lang Tuấn thì cũng chỉ có thể chứng minh tối hôm trước anh ta có mặt ở đó mà thôi. Vết bánh xe cũng tương tự. Huống hồ, như tôi đã nói, tất cả những gì chúng ta thảo luận đều hoàn toàn dựa trên lời kể của Đinh Húc, hoàn toàn không có cơ sở pháp lý vững chắc."

Câu nói này của tôi như hắt một gáo nước lạnh vào ý chí chiến đấu của tổ chuyên án. Vụ án hai năm trước này chẳng khác nào nhìn đốm lửa ngoài bờ biển, khoảng cách phá án vẫn còn rất xa.

Hoàng Tiểu Đào hít sâu một hơi: "Vậy trước mắt cứ án binh bất động, điều tra nơi ở hiện tại của Lang Tuấn, từ từ tìm kiếm chứng cứ chứng minh vụ mưu sát."

Tan cuộc họp, Hoàng Tiểu Đào hỏi tôi đã tính toán đến đâu rồi. Tôi đáp: "Chẳng có việc gì làm, về trường chơi mấy ván Liên Minh Huyền Thoại rồi ngủ trưa."

Tiểu Đào ghen tị nói: "Anh đúng là nhàn rỗi thật đấy, tôi còn muốn đổi chỗ cho anh cơ."

Tôi cười: " Tôi đùa cô thôi, tôi đâu phải người vô tâm như vậy. Hôm qua tôi nhờ Lão Yêu điều tra lịch sử chat QQ của Đinh Húc, chắc hôm nay có kết quả rồi..."

Vừa nghĩ tới sẽ phải một mình đi gặp Lão Yêu, tôi liền cảm thấy đau đầu. Nhưng chỉ chút chuyện cỏn con này mà cũng nhờ tới Tiểu Đào thì thật chẳng ra làm sao.

Tiểu Đào hỏi: "Anh có cao kiến gì cho vụ này không?"

Tôi đáp: "Muốn gỡ chuông thì phải cần người buộc chuông, theo tôi hay là chúng ta bắt đầu từ Đinh Húc, tìm ra điểm đột phá."

Tiểu Đào hỏi: "Chẳng phải anh bảo lời nói của hắn không có căn cứ pháp lý sao?"

Tôi cười: "Chính vì vậy nên tôi mới đang tìm mọi cách để hợp thức hóa lời khai của hắn. Ví dụ như những lời nói của hắn không phải do bị ma nhập, mà là hai năm trước hắn tận mắt chứng kiến chẳng hạn."

Sau đó chúng tôi chào tạm biệt, tôi quay về trường. Không biết Vương Đại Lý đã chạy đi đâu mất, tôi gọi điện, chủ yếu là không muốn đi gặp Lão Yêu một mình. Ở cùng một phòng với hắn còn khó chịu hơn bị lột da sống.

Đại Lý quay về, mặt mày hớn hở hỏi: "Đoán xem tôi vừa đi ăn sáng với ai về?"

Tôi hỏi: "Lạc Ưu Ưu?"

Vương Đại Lý cười ha hả: "Chính xác! Tôi đã nói chuyện với cô ấy đến tận trưa. Mặc dù chủ đề chỉ xoay quanh anh, nhưng dù sao cũng coi là có điểm chung."

Tôi nhướn mày: "Trời ạ, cậu không nói bậy bạ chuyện phá án của tôi đấy chứ?"

Vương Đại Lý trả lời một câu khiến tôi muốn ói máu: "Không hề nói bậy bạ, mà là hoàn toàn nói trên tinh thần cầu thị và... muốn giúp anh tìm ra sự thật!"

Gáy tôi bốc khói đen: "Đã dặn đi dặn lại cậu bao nhiêu lần rồi, không được tự tiện tiết lộ chuyện phá án. Cậu không thể nói về chuyện thi từ ca phú hay văn chương gì à?"

Cái miệng ba hoa chích chòe của Đại Lý chính là nỗi khổ tâm trong lòng tôi. Không ít những câu chuyện phá án 'huyền thoại' trong trường đều từ miệng hắn mà ra. Ví như tôi dùng mỹ nam kế dụ nữ sát thủ vào tròng, hay tôi đỡ đạn s.ú.n.g tiểu liên thay cảnh sát, rồi tự tay phá tan băng nhóm buôn ma túy, vân vân và mây mây.

Trên đời này không có bức tường nào kín gió, cho dù vụ án có bảo mật tới đâu thì dân tình đều có những lời đồn đại cùng phỏng đoán. Là người trong cuộc của những 'truyền kỳ' đó, tôi thật sự chỉ biết dở khóc dở cười.

Chúng tôi tới phòng Lão Yêu. Vẫn như thường lệ, hắn đang ngồi thụt trên ghế chơi PUBG. Tôi hỏi: "Lịch sử chat QQ cậu điều tra đến đâu rồi?"

Lão Yêu thờ ơ đáp: "Tìm được một cái rồi, không biết có phải cái cậu cần không."

Tôi nói: "Cho tôi xem thử."

Lão Yêu xua tay: "Chờ chút, để tôi 'tiễn' đám người này lên bảng đã."

Nói đoạn, hắn nhấn phím F1, lập tức màn hình bùng nổ, tất cả nhân vật trong game đều bị quét sạch. Thì ra Lão Yêu tự viết phần mềm hack PUBG, đang trong giai đoạn thử nghiệm. Tôi khinh bỉ nói: "Thì ra những bản hack là do loại người như cậu tạo ra đấy à."

Lão Yêu cười hề hề: "Dùng sở học để 'tạo phúc' cho xã hội thôi mà, bản chất thì cũng giống nhau cả. Tự cậu xem đi."

Lão Yêu mở tệp lưu trữ cuộc trò chuyện, đó là cuộc hội thoại giữa Đinh Húc và một cô gái có tên Bàn Nhược. Thời gian hội thoại là hai năm trước, lần cuối họ chat với nhau là một ngày trước khi vụ án xảy ra, vừa khéo trùng khớp.

Tôi lướt nhanh qua đoạn hội thoại. Thoạt đầu, hai người họ chỉ trò chuyện phiếm về giới giải trí, những món ăn "hot"... Sau đó Bàn Nhược bắt đầu tiết lộ cuộc sống cá nhân của chính mình. Cô ta nói mình được một vị đại gia bao nuôi, cô ấy cũng rất thích anh ta, nhưng thân phận của cô đã định sẵn là phải phản bội anh ta. Những dòng chữ đầy mâu thuẫn và giằng xé nội tâm của Bàn Nhược.

Chẳng bao lâu sau, Bàn Nhược lại tự xưng là Thu Vãn Hà, nói rằng mình sắp hoàn thành nhiệm vụ, rời khỏi vị đại gia đó nhưng cô ta có chút lưu luyến, muốn thú nhận tất cả với anh ta. Đinh Húc hết lời khuyên cô ta đừng làm chuyện dại dột.

Sau đó, Đinh Húc thổ lộ tình cảm, nói muốn làm chỗ dựa cho cô ta, không để cô phải làm những chuyện mạo hiểm như trước, nhưng bị Bàn Nhược cự tuyệt.

Lần cuối nói chuyện, Bàn Nhược nói: "Vĩnh biệt!" Đinh Húc gửi hàng loạt tin nhắn: "Cô ở đâu, tôi tới tìm cô!"

Tôi thử suy đoán chuyện xảy ra tiếp theo: Thu Vãn Hà thú nhận tất cả với Lang Tuấn, Lang Tuấn thẹn quá hóa giận, hành hạ cô ta, thậm chí g.i.ế.c c.h.ế.t cô ta. Đứng trên lập trường của Đinh Húc, anh ta cho rằng chuyện như vậy là lẽ đương nhiên.

Tôi hỏi Lão Yêu: "Có thể tra ra vị trí của một người qua QQ không?"

Lão Yêu suy nghĩ một chút, đáp: "Nếu là bản cập nhật sau năm 2014 thì có thể."

Tôi cảm ơn một tiếng. Lão Yêu giơ tay nói: "Chỉ cảm ơn suông vậy thôi sao, không có vật chất gì à?" nói xong, cậu ta gian xảo nhướn nhướn lông mày.

Tôi đáp: "Bán cho tôi một bản hack cậu vừa viết đi."

Lão Yêu vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ: "Cậu cũng chơi trò này à? Coi như tôi để giá ưu đãi, 200 tệ."

Vừa dứt lời, tôi đưa cậu ta 200 tệ, đồng thời nhận lại chiếc USB chứa bản hack. Bất chợt, tôi cười khẩy: "Căn cứ vào pháp luật Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, mua bán bản hack là hành động phạm tội. Bây giờ nhân chứng vật chứng đầy đủ, cậu có còn muốn nhận 'quà cảm ơn bằng vật chất' nữa không?"

Lão Yêu không ngờ tôi lại lật kèo như vậy, hắn há hốc mồm, mãi mới thốt lên: "Được, được rồi, coi như cậu lợi hại!"

Lần nào cũng bị cậu ta bỡn cợt, lần này trả đũa được một vố, trong lòng tôi thỏa mãn hơn nhiều.

Đoạn chat này chứng minh Đinh Húc là người biết rõ mọi chuyện, cho nên lời nói của anh ta sẽ có căn cứ pháp lý. Bên kia Hoàng Tiểu Đào cũng rất thuận lợi trong việc điều tra. Chiều nay khi tôi đến cục cảnh sát, cô ấy đã nắm trong tay mấy manh mối quan trọng. Thì ra hai năm trước Lang Tuấn và Hứa Chí Bằng là bạn cùng nhau lập nghiệp. Lang Tuấn nắm 40% cổ phần công ty, Hứa Chí Bằng nắm giữ 20%. Sau đó đột nhiên Lang Tuấn nhượng toàn bộ cổ phần của mình cho Hứa Chí Bằng, quan trọng là ngày ký hợp đồng chính là ngày vụ án xảy ra.

Vụ án tới lúc này gần như đã có một định hình khá rõ ràng: hai năm trước Hứa Chí Bằng phái một gián điệp kinh tế đi thăm dò bí mật của Lang Tuấn. Cô gái đó lại đem lòng yêu Lang Tuấn, thú nhận tất cả. Lang Tuấn liền nổi giận g.i.ế.c c.h.ế.t cô ta.

Sau đó Hứa Chí Bằng dùng việc này để uy h.i.ế.p Lang Tuấn phải nhượng tất cả cổ phần của mình, vì vậy Hứa Chí Bằng liền trở thành chủ sở hữu công ty.

Nhưng vẫn còn một điểm chưa được làm rõ, đó là nạn nhân nắm trong tay chiếc nhẫn của Hứa Chí Bằng. Tôi mơ hồ cảm thấy khả năng chính chiếc nhẫn này là chìa khóa để phá án.

Hoàng Tiểu Đào hỏi: "Phải rồi, tối nay Hứa Chí Bằng có tham gia một buổi tiệc từ thiện, chúng ta lại đi gặp ông ta chứ?"

Vừa nghe tới tiệc từ thiện, tôi liền đau đầu: "Có cần phải có thiệp mời không?"

Hoàng Tiểu Đào rút ra một tờ lệnh hỗ trợ điều tra có chữ ký của Cục trưởng, mỉm cười nói: "Thiệp mời thế này đã đủ đẳng cấp chưa?"

Âm Phủ Thần Thám

Chương 324