Tần Đường cúi đầu, một người đàn ông khác bước xuống xe, ỷ vào một thân cơ bắp cuồn cuộn đi dọa người: “Cáu cái gì mà cáu! Em gái tôi không cẩn thận đ.â.m phải xe cô, bồi thường chút tiền là được chứ gì!”
Người phụ nữ kia nhìn thoáng qua cái xe Jeep không đáng tiền, vênh mặt, không chút sợ hãi nói: “Vậy anh bồi thường đi! nói cho anh biết, xe của tôi là xe mới đó!”
trên đường xe cộ qua lại không ít, lần va chạm này đã gây nên một trận ùn tắc.
Lúc này, một người đàn ông mặc áo phông xanh khom lưng, mặt đối mặt với khung cửa kính bị vỡ chỗ Tần Đường, liên tục nói: “Mọi người không sao chứ? thật xin lỗi, em trai tôi mới tập lái xe, đụng phải sau xe cô! thật xin lỗi ………”
Tần Đường chớp chớp mắt nói: “Hình như chân tôi bị thương.”
Người đàn ông kia nghe vậy lập tức mở cửa xe ra, Tần Đường tránh được bàn tay của người đàn ông ngồi ghế sau, linh hoạt đi ra ngoài. Người đàn ông kia giữ không kịp nên cũng lập tức mở cửa đi ra ngoài.
Tần Đường nhanh chóng quan sát tình huống xung quanh, xe cộ bị ùn tắc lại không ít, trong thời gian ngắn khó mà có thể lưu thông lại được. cô lại nhìn về phía chiếc xe đằng sau, trên xe còn khoảng 3-4 người đàn ông nữa, đang nhanh chóng ngẩng đầu liếc nhìn người đàn ông đứng trước mặt cô.
Giây tiếp theo, cô lập tức tìm một hướng, cất bước chạy đi.
Người đàn ông lập tức cất tiếng mắng chửi: “Mẹ nhà nó! Quay trở lại cho tao!!!”
Sau đó liền đuổi theo.
Nhưng ngay sau đó, người đàn ông áo xanh lập tức túm lại cánh tay hắn ta rồi nhấc chân đá vào cằng chân hắn. Người đàn ông không kịp phòng bị, đầu gối lập tức khuỵu xuống, khuỷu tay vị áo xanh liền đè xuống sau gáy hắn ta, hắn ta bị đau la kêu oai oái.
Bên kia, người đàn ông đang dây dưa với chủ xe BMW cũng bị chế phục.
Tần Đường chạy được một đoạn, phát hiện có hai người đàn ông khác đuổi theo.
cô dừng lại, thở phì phò hỏi: “Các anh là cảnh sát sao?”
“Việc này không cần cô quan tâm, chỉ cần biết chúng tôi không phải người xấu thôi. cô muốn tự lái xe về hay để chúng tôi đưa về?”
Tần Đường vội hỏi: “Vậy còn Tưởng Xuyên thì sao? Mấy người đã cứu được anh ấy chưa?”
“Lão đại vẫn đang đi tìm. Định vị của cậu ấy không xác định được nữa, chúng tôi vẫn chưa tìm được chỗ.”
“Cậu đưa Tần tiểu thư về trước, tôi quay lại tập hợp với lão đại.”
Tần Đường cắn môi nhìn bọn họ: “ Tôi cùng đi với mấy anh. Tôi mới từ chỗ đó ra, có thể tôi sẽ tìm được chỗ đó.”
Người đàn ông nghi hoặc: “cô ư? không được!”
Tần Đường nóng nảy, vành mắt ửng đỏ: “Bọn họ có rất nhiều người. Triệu Kiến Hòa là một tên cặn bạ, nhất định hắn ta sẽ không bỏ qua cho Tưởng Xuyên. đã hơn 40’ rồi, nếu không nhanh Tưởng Xuyên sẽ mất mạng mất!”
Hai người đàn ông liếc nhìn nhau.
“Được.”
Sau khi lên xe, Tần Đường đem toàn bộ mọi thứ mình biết nói cho bọn họ: “Chỗ đó không có cửa sổ, có mùi bùn đất, cửa có mùi sơn rất nồng, tôi cảm thấy là một căn hầm ngầm mới đào.”
Người đàn ông lập tức gọi điện thoại.
Tần Đường sốt ruột nhìn đồng hồ. đã một tiếng trôi qua rồi.
Đầu óc chợt lóe, cô đột nhiên túm lấy tay người đàn ông bên cạnh: “Quay lại! Lập tức quay lại! Ngay bây giờ!”
Người đàn ông sửng sốt: “Chỗ nào?”
“Nơi Tưởng Xuyên dừng xe. anh ấy vẫn ở chỗ đó!”
………….
Tưởng Xuyên nâng mu bàn tay, quẹt ngang một đường lau m.á.u nơi khóe miệng, thể lực đã hao mất hơn nửa, đôi mắt đen nhìn chằm chằm bốn phía, không dám nơi lỏng chút nào.
Sáu, bảy tên đang nhìn anh chằm chằm, tùy thời tấn công.
Ở góc tưởng đã có mấy tên ngã xuống.
Triệu Kiến Hòa ngồi vắt chân trên ghế, chậm rãi nhả ra mấy vòng khói thuốc, tay gác lên tay vịn vịn gõ gõ vài cái gạt tàn thuốc, trên gạt tàn đã có 4, 5 đầu lọc, vẻ mặt lãnh khốc nhìn Tưởng Xuyên đang bị vây bên trong.
“Mày có biết khoảng thời gian ở trong tù tao đã trải qua như thế nào không? Lúc mới đi vào, lúc nào cũng có người muốn mạng của tao. không ngày nào là tao không phải đánh nhau với người ta. Nếu không phải mạng tao cứng thì đã sớm c.h.ế.t trong tù từ lâu rồi.
Tưởng Xuyên làm như không nghe thấy, hàm dưới banh ra, quần áo trên người ướt đẫm mồ hôi, nửa trên ở trần, ánh mắt sắc bén, cả người trong trạng thái phòng bị.
“Sao? Tư vị này như thế nào?”
Tưởng Xuyên không nói chuyện.