Bá Chủ Mỹ Thực Nuôi Con

Chương 60

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Trần Kiến Thiết không nỡ rời mắt, cuối cùng vẫn đồng ý. Anh ta vẫn phải đến nhà chồng của cô để nói chuyện rõ ràng, như mẹ anh ta nói, hôn nhân tốt đẹp thì mọi người nên công khai chuyện này, nếu không gia đình chồng của cô sẽ lục đục, cuối cùng xúi quẩy.

Trần Thục Nhã đứng tại chỗ, tận mắt thấy Trần Kiến Thiết nhìn Chu Tú Tú, ánh mắt càng ngày càng khác thường.

Cô ta đã từng nhìn thấy ánh mắt này, sau khi cô ta trở thành người phụ nữ của Trần Kiến Thiết ở kiếp trước, anh ta đã nhìn nữ chính nguyên chủ như thế này.

Bây giờ tình huống đã hoàn toàn khác, cô ta đã trở thành Trần Thục Nhã, trong thân xác của Chu Tú Tú thì không biết cất giấu người nào, nhưng vì cái gì…

Tại sao Trần Kiến Thiết lại bắt đầu không theo lẽ thường ra bài rồi hả?

Trần Thục Nhã tức giận đến mức tim, gan, lá lách, phổi và thận đều đau đến c.h.ế.t đi sống lại, nhưng cũng biết chuyện này còn phải bàn bạc kỹ càng, do dự một lúc, cô ta quyết định rời đi trước.

Sự rời đi của Trần Thục Nhã trong lặng lẽ, không ai chú ý đến ngoại trừ Chu Tú Tú.

"Tú Tú." Đột nhiên, giọng nói của Bùi Trung Hà cắt ngang sự im lặng, "Cảm ơn chị."

Bùi Trung Hà nhìn Chu Tú Tú, có chút lúng túng ngại ngùng, nhưng biết ơn nhiều hơn.

Chỉ vì trượt chân ngã xuống nước, mà dân làng có thể bịa ra những điều bí ẩn vô căn cứ, nếu Chu Tú Tú không mặc lại quần áo cho cô ấy, thì không biết tình huống sẽ xấu như thế nào.

Ngẫm lại là thấy sợ sệt.

“Dễ như ăn cháo.” Chu Tú Tú nhìn cô ấy chật vật, lại nói: “Nếu cô đã ướt như thế này, thì về nhà thay quần áo trước đã.”

Bùi Trung Hà gật đầu, đi theo cô về nhà, do dự một lúc lâu, cô ấy không nhịn được hỏi: "Tại sao chị lại muốn giúp tôi?"

“Bất kể là ai, gặp phải tình huống như thế, tôi đều sẽ giúp đỡ.” Chu Tú Tú nhẹ nhàng nói, dừng một chút, sau đó hờ hững nói: “Huống chi, chúng ta vẫn là gia đình.” Trên danh nghĩa người nhà.

Bùi Trung Hà nhìn cô với vẻ khó tin, sau đó đỏ mặt lên, cảm thấy xấu hổ.

Từ trước đến giờ, cô ấy rất ghét bà chị dâu này.

Chị dâu này thật rụt rè nhát gan, không yên phận, rõ ràng là một cao thủ có tâm cao hơn trời, mặt ngoài lại muốn giả vờ như không tranh giành, giành giật. Trước đây, khi anh hai còn, cô ấy vẫn có thể làm ngơ trước tất cả những chuyện này, nhưng sau khi anh hai rời đi, cô ấy cũng không thèm cho mặt mũi nữa.

Những ngày này, chỉ cần cô ấy nhìn thấy Chu Tú Tú, Bùi Trung Hà đều lạnh lùng đối lập, hận không thể bắt nạt cô đến tận xương tủy. Lúc đầu Chu Tú Tú còn bày ra dáng vẻ c.h.ế.t lặng như không dám hé răng nửa lời, nhưng dần dần, cô đã thay đổi.

Miệng lưỡi của Chu Tú Tú đã trở nên sắc bén, học cách đối mặt với cô ấy.

Cho đến bây giờ, mặc dù giọng điệu của Chu Tú Tú như không quen biết, nhưng mọi thứ cô làm đều vì muốn tốt cho cô ấy.

Hóa ra mỗi người đều có một khía cạnh khác nhau, Bùi Trung Hà không khỏi cảm thấy xấu hổ vì sự hẹp hòi của mình trước đây.

Chỉ nghĩ đến đây thôi, cô ấy lại cảm thấy lạ.

Tại sao sự biến hóa này của Chu Tú Tú, lại bắt đầu làm cho cô ấy thực lòng tin phục?

Mẹ Trần đưa con trai đi tìm người mai mối Lương, lại từ bên kia dẫn đường, dẫn bọn họ đến nhà họ Bùi.

Vừa bước vào cửa, mẹ Trần bắt đầu âm thầm đánh giá.

Bà cụ trong nhà này nhướng mày, nhìn họ với vẻ mặt thù địch, có vẻ không dễ đối phó.

Hai đứa nhỏ ngoan ngoãn ngồi ở trên băng ghế nhỏ không nói lời nào.

Bọn nhỏ rất ưa nhìn, khuôn mặt nhỏ trắng mịn ửng hồng và đôi mắt như những con vật nhỏ đang rụt rè nhìn chằm chằm người.

Hai đứa trẻ này giống như búp bê do hợp tác xã cung ứng và tiếp thị bán ra, Chu Tú Tú thật sự muốn bỏ lại chúng ư?

Mẹ Trần không khỏi cau mày.

Vì xưa nay đều là nhìn sắc mặt người mà lớn lên, Tiểu Niên và Tiểu Uyên rất nhạy cảm, có thể nhanh chóng nhận ra lòng tốt và ác ý của người lạ đối với bọn họ.

Lúc này nhìn ánh mắt của mấy người trước mắt này, trong lòng sợ sệt, tay nhỏ nắm lấy nhau.

Mẹ Trần cười lạnh, hai đứa trẻ này rụt rè quá.

Ánh mắt rời khỏi Tiểu Niên và Tiểu Uyên, bà ta cầm ghế đẩu ngồi xuống, cho người mai mối một ánh mắt.

Bà mối Lương lập tức hiểu ra, nở nụ cười nói với Trương Liên Hoa: “Bà Trương, bà nên biết tại sao tôi lại ở đây. Hi Bình nhà bà đã mất một thời gian dài như vậy rồi, để Tú sống một mình, cũng không dễ dàng gì. Con trai nhà bà Trần, tên là Trần Kiến Thiết, bình thường kinh doanh sinh sống bằng nghề thợ mộc, cậu ta còn trẻ có thể kiếm được rất nhiều tiền, quan trọng hơn là cậu ta chưa từng kết hôn..."

Bá Chủ Mỹ Thực Nuôi Con

Chương 60