4.
Tôi lập tức lùi lại vài bước, nói lớn:
"Ba người họ nói mình không có tiền bật điều hòa, hôm qua tôi đã tốt bụng đưa hai trăm tệ tiền phí, nhưng hôm nay bạn cùng phòng lại nói hết điện rồi!"
"Ba người họ hùa nhau ép tôi phải trả tiền điều hòa giá cao, nếu không sẽ không bật!"
Đoạn ghi âm vừa hay phát đến đoạn họ đe dọa tôi, tình thế lập tức đảo ngược.
Mọi người xung quanh bắt đầu bàn tán:
" Đúng là ngược đời, loại người này chỉ một người đã đủ kỳ quái rồi, phòng này lại có tận ba người."
"Mà này, người ở giữa trông quen quen? Trời đất, đó không phải là cái người hồi đầu năm ăn trộm chăn của người khác rồi còn nhổ nước bọt lên trên hay sao?"
" Tôi thấy nên báo cảnh sát đi, loại người này không chỉ trộm cắp mà còn tống tiền, phải bị kỷ luật!"
Lời này vừa nói ra, Lý Thúy Hồng lập tức hoảng hốt.
Chẳng phải hồi đầu năm học cô ta chỉ lấy một cái chăn của người khác, cuối cùng người kia cũng không truy cứu mà cho cô ta luôn rồi sao?
Bây giờ bắt Lâm Y trả chút tiền điều hòa sao lại dính dáng đến tống tiền, còn đòi báo cảnh sát nữa?
Tôi lạnh lùng chất vấn thầy cố vấn:
"Đoạn ghi âm này ngay từ đầu em đã gửi cho thầy rồi, tại sao thầy vẫn không phân biệt đúng sai mà lại mắng em? Là thầy đang tiếp tay cho kẻ xấu hay là thầy vốn dĩ không thèm xem?"
Sắc mặt thầy cố vấn cực kỳ tệ, rõ ràng không ngờ chuyện này lại có thể đảo ngược.
Mấy ngày đầu năm học thầy đã phải xử lý hơn chục vụ mâu thuẫn, sớm đã thấy phiền phức rồi.
Ghi âm thì thầy lấy đâu ra thời gian mà nghe, cứ dựa vào kinh nghiệm trước đây mà xử lý thôi.
Dù sao thì ba người cùng nói một người có vấn đề, thì chắc chắn người đó có vấn đề.
Ai mà ngờ được, người có vấn đề lại là ba người kia.
Nhưng thầy vừa mới mắng học sinh xong, đương nhiên không thể mất mặt, đành phải cứng miệng nói:
"Mỗi ngày thầy phải xử lý đủ thứ vấn đề của các em, thầy làm gì có thời gian nghe đoạn ghi âm dài như thế của em? Ba bạn cùng phòng của em đều không muốn bật điều hòa, thiểu số phải phục tùng đa số, em muốn bật thì tự đi mà thương lượng, tìm thầy thì có ích gì?"
Lý Thúy Hồng lập tức cứng rắn cãi lại:
" Đúng vậy, bản thân tôi vốn không nóng, không chịu được hơi lạnh, cô muốn bật thì đương nhiên phải trả thêm tiền."
Trần Nam và Lý Đình cũng cứng miệng nói theo rằng mình không cần điều hòa.
Trời nóng 40 độ mà không cần bật điều hòa? Đúng là chuyện cười của thế kỷ!
Tôi cười lạnh đáp trả:
"Không nóng thì lúc trước ép tôi nạp tiền điều hòa làm gì? Còn thầy cố vấn nữa, lúc trước chẳng phải thầy còn nói trời nóng thế này sẽ phát bệnh, chỉ trích tôi không bật điều hòa sao, sao bây giờ lại không chỉ trích họ không bật?"
Các sinh viên khác nghe tôi nói cũng hùa theo:
" Đúng thế, tôi thấy thầy cố vấn này thiên vị rành rành!"
"Gặp phải bạn cùng phòng và thầy cố vấn như thế này đúng là xui xẻo..."
" Tôi thấy, cứ báo cáo lên trên là loại người này sẽ ngoan ngoãn ngay thôi."
Nghe đến hai từ "báo cáo" mặt thầy cố vấn hoàn toàn đen lại, bực bội hỏi tôi:
"Nói đi, em muốn giải quyết thế nào."
Tôi không có tâm trí dây dưa với ba người bạn cùng phòng này, liền nêu ra yêu cầu của mình một cách rõ ràng:
"Trả lại cho tôi hai trăm tệ tiền điều hòa hôm qua, ba người phải công khai xin lỗi tôi, ngoài ra tôi muốn chuyển phòng, chuyển ngay hôm nay."
Mấy yêu cầu này không hề quá đáng, thầy cố vấn liền đồng ý, yêu cầu Lý Thúy Hồng trả lại tiền cho tôi, và bắt ba người họ phải xin lỗi.
Chỉ riêng việc chuyển phòng thì phải làm đơn xin, hôm nay không được.
May mà tôi vẫn có thể sang phòng bạn ngủ một đêm.
Phòng ký túc xá ngột ngạt, mang lại cảm giác nghẹt thở.
Tôi đẩy nhanh tốc độ thu dọn đồ đạc, chỉ muốn mau chóng thoát khỏi đây.
Trước khi đi, tôi nghĩ đến ngày khai giảng, bố mẹ Lý Đình xách theo túi dệt, còn cho tôi không ít đặc sản.
Tôi vẫn không nhịn được mà nói một câu:
"Trời nóng thế này, các cậu vẫn nên bật điều hòa đi, không thì sẽ xảy ra chuyện thật đấy."
Lời này vừa nói ra, Lý Thúy Hồng lập tức chế nhạo:
"Cần cô ở đây giả tạo lòng tốt à? Đồ nhà nghèo cứng đầu sắm vai giàu, cô nghĩ mình là người thành phố thì biết nhiều hơn chắc?"
Trần Nam và Lý Đình cũng hùa theo:
"Cô bớt trù ẻo bọn này đi, ở quê bọn này còn chẳng có điều hòa, cũng có thấy ai bị nóng c.h.ế.t đâu."
Thôi được, lời hay khó khuyên được con quỷ đáng c h í c.
Coi như tôi lắm chuyện.