6.
Trong chuyện liên quan đến tính mạng con người, thầy huấn luyện đẩy thẳng Lý Thúy Hồng ra và tiếp tục cấp cứu.
Lý Thúy Hồng thấy ngăn cản không được, liền rút điện thoại ra bắt đầu quay phim, vừa quay vừa la lớn:
"Mau nhìn này, thầy huấn luyện quân sự chiếm tiện nghi của nữ sinh! Tôi ngăn cản còn bị đẩy ngã xuống đất! Mấy bạn nữ kia còn tiếp tay cho kẻ xấu!"
Hành động này ảnh hưởng đến việc cứu người của thầy.
Có mấy bạn nữ không chịu nổi bộ dạng ngu ngốc của cô ta, liền mắng:
"Cô đúng là đồ ngu, nhìn là biết bị sốc nhiệt rồi, cô làm ảnh hưởng đến việc cứu người của thầy, lỡ c.h.ế.t người thì làm sao?"
Lý Thúy Hồng lại tự cho mình là chính nghĩa:
"Các người còn dám dọa tôi, tôi chưa bao giờ nghe đến cái bệnh sốc nhiệt gì cả! Làm gì có ai bị nóng c.h.ế.t chứ!?"
Không thể nói lý được, thật sự không thể nói lý được.
Tôi và mấy bạn nữ nhìn nhau, mặc kệ Lý Thúy Hồng la lối, liền xông lên kéo cô ta ra ngoài.
Chắc là do Lý Thúy Hồng quanh năm làm việc đồng áng ở nhà nên sức cô ta thật sự không nhỏ.
Mấy người chúng tôi mới miễn cưỡng lôi được cô ta ra ngoài.
Cho đến khi xe cứu thương đến, nhân viên y tế vào trong, Lý Thúy Hồng mới nhận ra đã xảy ra chuyện thật.
Cô ta nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên có chút hoảng sợ:
"Không liên quan đến tôi nhé, không liên quan đến tôi, là do sức khỏe họ yếu, chút nóng này mà cũng không chịu nổi."
Sau khi nhân viên y tế kiểm tra sơ bộ, họ lập tức ưu tiên cứu chữa cho Trần Nam.
Lòng tôi chùng xuống, đoán rằng Lý Đình có lẽ lành ít dữ nhiều.
Quả nhiên không lâu sau, cảnh sát đã đến ký túc xá để điều tra, đi sau họ là thầy cố vấn với vẻ mặt thất thần.
Đồng thời chúng tôi cũng biết được, Lý Đình đã chết, phán đoán ban đầu là do nóng.
Còn Trần Nam vẫn đang được cấp cứu.
Chẳng trách thầy cố vấn lại có bộ dạng đó, mới khai giảng vài ngày đã có người chết, công việc của thầy có giữ được hay không cũng là một vấn đề.
Trong khi đó, Lý Thúy Hồng vẫn còn thản nhiên cho rằng chuyện này không liên quan đến mình, thấy thầy cố vấn liền đi lại hỏi:
"Em thấy trên mạng nói, trường hợp này có phải em sẽ được đặc cách lên cao học không ạ?"
Gương mặt thất thần của thầy cố vấn lập tức nổi giận:
"Đã c h í c người rồi, cô còn đặc cách! Đặc cách! Tôi thấy cô mới là người cần bảo vệ cái não của mình đấy!"
Cảnh sát nghe thấy cuộc cãi vã, ba người mà hai người gặp chuyện, Lý Thúy Hồng lại không sao, còn vội vàng hỏi chuyện đặc cách.
Viên cảnh sát vốn đang điều tra như một vụ tai nạn, lập tức triệu tập Lý Thúy Hồng để lấy lời khai.
Lý Thúy Hồng nghe cảnh sát gọi mình đến thẩm vấn, sợ đến mức chân mềm nhũn, vội vàng giải thích:
"Không liên quan đến tôi! Không liên quan đến tôi, là do thầy huấn luyện! Chắc chắn là do thầy ấy cấp cứu sai cách, nếu làm theo cách của tôi thì đã không có chuyện gì rồi."
Cảnh sát nghe thấy mấy từ này, lập tức hỏi cô ta tình hình cụ thể, Lý Thúy Hồng liền đổ hết tội lỗi lên đầu thầy huấn luyện.
Tôi và mấy bạn nữ khác, đương nhiên sẽ không để cô ta vu khống thầy huấn luyện, liền kể lại toàn bộ những gì mình biết.
Không mấy ngày sau, sự thật đã được làm sáng tỏ.
Ngày hôm đó sau khi tôi đi, Lý Thúy Hồng đã vội vàng tắt điều hòa.
Thậm chí để giữ lại hơi lạnh, cô ta còn lấy mấy cái khăn, bịt kín hết các khe hở trong phòng.
Nhưng buổi trưa lại là lúc nóng nhất trong ngày.
Thêm vào đó là buổi sáng đã phơi nắng ngoài trời mấy tiếng đồng hồ.
Trần Nam và Lý Đình liền bị sốc nhiệt ngay lập tức.
Cuối cùng, nhà trường phải chịu trách nhiệm bồi thường phần lớn, còn Lý Thúy Hồng chịu trách nhiệm thứ yếu, nhưng cũng phải bồi thường mười mấy vạn tệ.
Tôi kinh ngạc hỏi: "Họ nóng mà không biết bật điều hòa sao? Với cả sao Lý Thúy Hồng lại không bị gì?"
"Sao lại không, cảnh sát đã kiểm tra lịch sử trò chuyện, Lý Đình đã từng phàn nàn với bố mẹ rằng cô ấy bật điều hòa rồi lại bị Lý Thúy Hồng tắt đi, và bố mẹ Lý Đình cũng bảo con gái cứ cố gắng chịu đựng."
"Còn Lý Thúy Hồng? Cô ta có một cái quạt làm mát, cứ chĩa thẳng vào người thổi nên không sao."
Nghe xong, tôi lập tức nhớ đến chiếc quạt đã mất của mình.
Trước khi khai giảng, tôi đã đặc biệt mua nó để dùng cho kỳ quân sự, giá gần hai trăm tệ.
Tôi nhớ ngày nhập học, Lý Thúy Hồng nóng không chịu nổi, thấy quạt của tôi mát, còn hỏi giá bao nhiêu.
Cũng chính tối hôm đó, tôi phát hiện quạt của mình đã biến mất.
Bây giờ thì tôi đã biết nó đi đâu rồi.
Đồng thời, cả người tôi nổi hết da gà.
Lý Thúy Hồng luôn là người đi đầu xúi giục các bạn cùng phòng, nhưng bản thân cô ta lại lén lút hưởng mát một mình.
Còn Trần Nam và Lý Đình lại thật sự tin cô ta, cuối cùng đánh cược cả tính mạng của mình vào đó.
Tôi vốn tưởng rằng mọi chuyện đã kết thúc, không còn liên quan gì đến mình nữa.
Thì có mấy người tìm đến tận cửa.