Gia sư Lâm vội vàng cuống quýt chạy theo, vơ vội cái áo khoác choàng lên người bạn gái, rồi giục cô ta nhanh chóng vào phòng.
Lúc này, Yến Tu Văn và Yến Thanh dường như đã đoán trước được cảnh tượng bên trong, mới thong thả bước vào.
Chỉ thấy Thím Hai Yến đang lục tung căn phòng trọ lên tìm kiếm, sau đó quát hỏi gia sư Lâm: "Con gái tôi đâu! Cậu giấu nó ở đâu rồi!?"
Gia sư Lâm nhíu chặt mày, đáp: "Yến Kiều Kiều không có ở chỗ tôi..."
Thím Hai lúc này đang cơn giận ngút trời, bà ta túm lấy hắn mà mắng xối xả: " Tôi không tin! Chắc chắn là cậu giấu con gái tôi đi rồi. Đừng tưởng tôi không biết, cậu còn dẫn nó đi chơi công viên giải trí! Mau giao con gái tôi ra đây!"
Gia sư Lâm rõ ràng không vui nhưng vì cố giữ thể diện nên cuối cùng cũng không chửi lại, chỉ giải thích: "Ban ngày sau khi rời công viên giải trí, tôi không đi cùng cô ấy nữa. Giờ này chắc cô ấy đang ở nhà bạn học."
Thím Hai đang bốc hỏa hiển nhiên không tin, lúc này bà ta nhìn gã gia sư này chỗ nào cũng thấy ngứa mắt.
Yến Tu Văn bước lên hỏi thăm vài câu, cuối cùng cũng lấy được thông tin liên lạc và địa chỉ ước chừng của bạn học Yến Kiều Kiều. Sau khi cảm ơn, họ liền rời đi. Yến Thù đi phía sau liền quay sang nói nhỏ với Yến Thanh: "Thím Hai làm mẹ kiểu này cũng thất bại quá rồi, đến số điện thoại, địa chỉ bạn của Yến Kiều Kiều cũng không có, lại còn thua cả một ông gia sư."
Thím Hai nghe thấy thế thì bẽ mặt, quay sang mắng gia sư Lâm: "Sau này tránh xa con Kiều Kiều nhà chúng tôi ra! Loại người gì mà cũng dám tằng tịu với con gái nhà tôi à, không biết tự xem lại mình là ai, quan hệ nam nữ bừa bãi!"
"Con Kiều Kiều nhà tôi bình thường ngoan ngoãn hiểu chuyện như thế, chính là bị loại người như cậu dạy hư nên mới bỏ nhà đi!"
"Sau này cậu cũng không cần đến nhà chúng tôi nữa! Kiều Kiều nhà chúng tôi không phải loại phụ nữ dễ dãi như cô ta trong nhà cậu đâu. Tiền nhà họ Yến chúng tôi cũng không phải để cho loại rác rưởi như cậu kiếm chác!"
Thím Hai vừa đi vừa chửi bới ầm ĩ. Bạn gái của gia sư Lâm ở phía sau nghe thấy vậy thì tức điên lên, xông ra chửi lại.
Lúc thì chửi Yến Kiều Kiều không biết xấu hổ, còn nhỏ đã tơ tưởng, quyến rũ bạn trai người khác, lúc lại chửi Thím Hai vô văn hóa.
Yến Thù nghe mà chỉ biết thở dài ngao ngán, lắc đầu.
Yến Thanh thì lặng lẽ đưa tay ra, từ phía sau bịt tai Yến Thù lại: "Đừng nghe mấy thứ linh tinh này."
Dạy hư trẻ con. Yến Tu Văn đứng cạnh, thoáng thấy hành động này của cô, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên thành một nụ cười gần như không thể nhận ra. ...
Khoảng gần ba giờ sáng, cuối cùng cả nhóm cũng tìm thấy Yến Kiều Kiều ở nhà bạn học của cô bé.
Lúc tìm được người, hai cô bé đang trùm chăn thủ thỉ to nhỏ chuyện trò với nhau.
Yến Kiều Kiều đang hăng say kể chuyện hôm nay lúc ngồi vòng đu quay đã hôn trộm gia sư Lâm, sau đó còn được anh ta hôn đáp lại. Cô bạn bên cạnh nghe mà mặt đỏ bừng, mắt mở to kinh ngạc.
Đúng lúc này, Thím Hai Yến bất ngờ xông vào!
Yến Kiều Kiều sững người: "Mẹ?" Ngay khoảnh khắc nhìn thấy con gái, Thím Hai tức giận xông tới, giơ tay tát một cái bạt tai trời giáng: "Mày giỏi rồi nhỉ! Còn dám bỏ nhà đi!"
Vừa nói, bà ta vừa túm lấy tay Yến Kiều Kiều: "Về nhà ngay!"
Phụ huynh nhà bạn vội vàng chạy tới can ngăn: "Mẹ của Kiều Kiều ơi, có gì từ từ nói, đừng đánh cháu nó đau..."
" Tôi dạy con gái tôi, bà đừng có mà xen vào!" Thím Hai lúc này đang sôi máu, nếu không phải đang ở ngoài, chắc chắn bà ta đã cho Yến Kiều Kiều một trận đòn nên thân rồi.
Bị đánh trước mặt bạn học, Yến Kiều Kiều không chỉ đau rát mặt mà còn tức đến bật khóc nức nở, cảm thấy lòng tự trọng hoàn toàn tan nát.
Cuối cùng, cô bé bị Thím Hai lôi kéo thô bạo nhét vào xe.
Trong lúc Yến Tu Văn lái xe, Thím Hai ngồi phía sau vẫn không ngừng mắng chửi Yến Kiều Kiều.
Yến Thanh ngồi ghế phụ thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn, chỉ cảm thấy Yến Kiều Kiều lúc này đang ở trong trạng thái tinh thần bất ổn, nếu cứ tiếp tục thế này, e rằng sẽ xảy ra chuyện lớn. Cô không nhịn được lên tiếng khuyên: "Thím Hai có gì về nhà rồi hãy nói, đánh mắng cũng chẳng giải quyết được vấn đề đâu ạ."