Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 149

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Cô ta cứ thế lao vào, làm sao biết được sau này Mạc Vĩ Lương sẽ đối xử với mình thế nào.

Quả thật không nên mù quáng lụy tình.

Yến Thanh vừa nói, vừa lần lượt nếm thử các món ăn trước mặt. Món nào ngon, cô đều âm thầm ghi nhớ tên.

Đỗ Phong Thanh bình thản lên tiếng: "Vừa rồi, cửa hàng của thương hiệu anh ta đã gỡ bỏ toàn bộ sản phẩm, tin tức trên mạng đang lan truyền chóng mặt."

"Bây giờ trên mạng, anh ta đa phần bị chửi bới, chỉ trích vì đã có tình mới nhưng vẫn không ngừng xây dựng hình tượng người chồng thâm tình để lấy sự đồng cảm của công chúng. Chắc sau này cũng chẳng còn ai tin lời anh ta nữa." Yến Thanh khẽ cười: "Trước đây diễn sâu bao nhiêu, được tung hô lên trời thế nào thì giờ ngã xuống tự nhiên sẽ đau bấy nhiêu."

Chỉ là nỗi đau này vẫn còn xa mới gọi là đủ.

Mấy năm Vân Tiếu Tiếu bị nhốt trong căn nhà đó, khoảnh khắc biết được sự thật, đó mới là nỗi đau thực sự.

Nghe Yến Thanh nói vậy, Đỗ Phong Thanh nhướng mày: "Xem ra, em đứng về phía Vân Tiếu Tiếu."

Anh liếc nhìn các món ăn, phát hiện Yến Thanh ăn nhiều món chay hơn, món mặn thì lại rất ít.

Yến Thanh nhấp một ngụm trà, khẽ lắc đầu: " Tôi không đứng về phía ai cả. Là người ngoài, tôi không dám phán xét ngọn ngành câu chuyện cụ thể thế nào."

Hiện tại, tất cả chỉ là suy đoán dựa trên những gì đã phơi bày trước mắt mà thôi.

Việc Mạc Vĩ Lương nhận được khoản tiền bồi thường khổng lồ nhưng không chia cho cha mẹ già của nhà họ Vân là thật. Việc Mạc Vĩ Lương có tình mới ngay sau khi Vân Tiếu Tiếu qua đời không lâu, còn sinh con cũng là sự thật hiển nhiên.

Bao nhiêu năm nay, Mạc Vĩ Lương vừa có con với tình mới, vừa xây dựng hình tượng người chồng sâu nặng tiếc thương vợ đã khuất trên mạng, lấy lòng thương cảm của công chúng để kiếm tiền cũng là một sự thật không thể chối cãi.

Vậy thì, việc Vân Tiếu Tiếu - người đã khuất - yêu cầu Mạc Vĩ Lương giao phần tiền bồi thường đáng lẽ thuộc về gia đình cô cho nhà họ Vân là hoàn toàn hợp tình hợp lý.

Nói trắng ra, người nuôi nấng Vân Tiếu Tiếu trưởng thành, người có thể thực sự nhớ thương cô bé năm năm như một chỉ có cha mẹ nhà họ Vân, những người đã mất đi đứa con gái yêu quý.

Họ mới là những người thực sự đau lòng, không thể nào diễn cái màn thương cảm giả tạo trên mạng như vậy được.

Đỗ Phong Thanh tò mò hỏi: "Vậy em nghĩ sao về việc Mạc Vĩ Lương có tình mới và con riêng?”

Anh thăm dò hỏi câu đó, muốn nhân cơ hội xem lập trường và tam quan của Yến Thanh thế nào.

Yến Thanh nhanh chóng uống cạn chén trà nóng trên tay. Nghe Đỗ Phong Thanh hỏi vậy, cô ngược lại hỏi lại: " Tôi lại muốn biết, anh nghĩ sao?"

Không ngờ Yến Thanh lại ném câu hỏi về phía mình, Đỗ Phong Thanh mỉm cười: "Anh ta có quyền bắt đầu lại cuộc sống, tìm kiếm bạn đời mới nhưng không thể vừa bắt đầu cuộc sống mới, vừa hưởng lợi từ người vợ đã khuất. Về mặt pháp luật, anh ta không phạm pháp nhưng về mặt đạo đức..."

Anh cười cười, không nói tiếp nữa. Nghe có vẻ khó coi, nhưng người hiểu thì tự nhiên sẽ hiểu.

Anh biết, với sự thông minh của Yến Thanh, cô tự nhiên hiểu ý mình.

Yến Thanh khẽ nhếch môi, không tiếp tục chủ đề này nữa. Cô đứng dậy nói: " Tôi đi vệ sinh một lát."

Đỗ Phong Thanh gật đầu.

Ra khỏi phòng riêng, Yến Thanh đi thẳng đến quầy phục vụ, gọi thêm mấy món vừa nãy ăn thấy khá ngon.

"Mấy món vừa rồi tôi gọi thêm, làm ơn gói mang về."

Ánh mắt nhân viên phục vụ nhìn Yến Thanh có chút khinh thường ẩn ý.

Món ăn ở nhà hàng của họ không hề rẻ, một món đặc trưng cũng phải lên đến bốn chữ số.

Người này đúng là dựa vào chút nhan sắc xinh đẹp, vớ được đại gia thì chỉ biết moi tiền.

Trong lòng khinh thường nhưng bên ngoài vẫn cười thân thiện, lịch sự: "Vâng ạ, xin hỏi quý khách còn cần phục vụ gì nữa không ạ?”

Cảm nhận được ác ý vô cớ từ người trước mặt nhưng Yến Thanh không để tâm. Cô mở mã thanh toán, hướng về phía nhân viên phục vụ: "Phiền cô thanh toán tất cả chi phí trong phòng riêng của anh Đỗ giúp tôi, cảm ơn."

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 149