Hoặc có khi nửa đêm cày phim đói bụng, bà sẽ lén lút khi ông chủ vắng nhà, gọi đồ ăn ship tận nơi món tôm hùm đất cay xè mà ông chủ tuyệt đối không cho đụng tới. Mỗi lần gọi là phải ba bốn cân mới đã thèm.
Nếu không phải tối đó bà chủ quá phấn khích khi xem phim, lỡ tay làm đổ, khiến nước sốt b.ắ.n tung tóe lên thảm phòng ngủ, người giúp việc phải vào dọn dẹp thì đến tận bây giờ vẫn chẳng ai biết chuyện này.
Chuyện này sau đó đã nhanh chóng lan truyền khắp các cô giúp việc trong biệt thự nhà họ Yến.
Ai mà có thể ngờ được rằng bà Yến, một người có vẻ ngoài thanh lịch, lại cũng mê tôm hùm đất, mà còn là loại cay xè nghi ngút nữa chứ!
Người giúp việc trong nhà lập tức cảm thấy thân thiết với bà chủ hơn hẳn.
Chuyện này, mọi người trong nhà đều giữ bí mật tuyệt đối với ông chủ, đến nay ông vẫn không hay biết. Thỉnh thoảng, họ còn giúp bà chủ canh chừng, và cho đến giờ vẫn chưa bị phát hiện lần nào.
Đến tận bây giờ, quản gia vẫn không hiểu hai con người hoàn toàn khác biệt này đã đến với nhau bằng cách nào, lại còn là tình yêu tự do nữa chứ.
Bà Yến vừa nghe quản gia nói thế, chợt nhớ ra trong tủ quần áo phòng ngủ của mình còn cả đống snack và đồ ăn khô. Nếu để ông chồng cổ hủ Yến Đình Chu mà biết thì còn gì thể diện nữa.
"Ông mau gọi người vào dọn hết đồ ăn trong phòng ngủ của tôi ra đi, tiện thể kiểm tra lại xem còn gì không ổn không."
Quản gia khẽ cười: "Bà chủ yên tâm, việc này cứ để tôi lo." Đảm bảo ông chủ sẽ không phát hiện ra bất kỳ dấu vết nào.
Trong khi đó, ở bên trong nhà, Yến Thù và Yến Trăn đều đã chạy biến về phòng riêng của mình.
Yến Thanh bưng một ly nước ép lên lầu, vừa hay nhìn thấy cửa phòng Yến Trăn mở toang.
Cái anh chàng xưa nay lười dọn dẹp phòng giờ lại đang lục tung tủ để sắp xếp, cất hết những thứ như máy chơi game, thậm chí cả thiết bị game VR cũng tháo xuống, khóa hết vào cái tủ ẩn dưới gầm giường.
Ngày thường, cứ có chuyện là lại phải réo "Thù Thù ơi" để hỏi, vậy mà giờ đây, chìa khóa tủ gầm giường cất ở đâu thì anh lại nhớ như in.
Yến Thanh nhướng mày, không ngờ chiếc giường của anh trai lại còn ẩn chứa bí mật như vậy.
Cô lên tầng ba, đi ngang qua phòng Yến Thù, liếc thấy cô bé đang hì hục cất hết đám tiểu thuyết, truyện tranh mình mua vào vali, còn cẩn thận khóa lại.
Sau đó, Yến Thù lại rà soát căn phòng một lượt như thể đang dò mìn, cứ như đang kiểm tra một mối nguy hiểm tiềm ẩn nào đó.
Yến Thanh bật cười hỏi: "Sao thế, chị thấy cả em với anh trai đều đang dọn dẹp nhà cửa."
Một người giấu máy chơi game, một người giấu tiểu thuyết truyện tranh, sao phản ứng cứ như đại họa sắp ập đến thế này.
Yến Thù bĩu môi: "Chị không biết đâu, bố sắp về rồi, mấy thứ này phải giấu kỹ đi, không thể để bố nhìn thấy."
Nếu không, tiền tiêu vặt chắc chắn sẽ bị cắt giảm không thương tiếc.
Ngoài ra còn đủ thứ chuyện phiền phức khác nữa.
Nghe Yến Thù nói vậy, Yến Thanh đ.â.m ra tò mò: "Đáng sợ đến thế cơ à?"
"Cũng không hẳn."
"Không thích bố về ạ?"
"Cũng không phải... Chỉ là... chỉ là..." "Chỉ là" mãi một lúc, Yến Thù cũng không diễn tả rõ ràng được cảm xúc của mình. Cô bé thở dài một hơi: "Em cũng không biết nói thế nào nữa, đợi bố về, chị gặp rồi sẽ biết."
Yến Thanh nhấp một ngụm nước ép, hàng mi khẽ động, cô đăm chiêu suy nghĩ, luôn cảm thấy câu nói này hình như đã nghe ở đâu rồi.
Mãi đến khi về phòng mình, cô mới nhớ ra lần trước Yến Tu Văn nhờ hai chị em đi gọi Yến Trăn về nhà, Yến Thù cũng đã nói một câu tương tự.
Phản ứng của hai người này đúng là đã khơi dậy sự tò mò tột độ trong lòng cô.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ