Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 221

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Nếu là bình thường, nghe thấy lời này của Yến Thù, Thím Hai Yến chắc chắn sẽ đáp trả Yến Thù một tràng châm chọc, nhưng giờ phút này vì Yến Kiều Kiều, rõ ràng bà ta không rảnh mà để ý.

Yến Thanh khẽ nhíu mày, nhớ lại tình trạng của Yến Kiều Kiều trước đây, cô thấy rõ ràng Thím Hai Yến đã hoàn toàn bỏ ngoài tai.

Bà Yến thở dài: "Thím Hai à, lần trước tôi đã dặn thím đưa Kiều Kiều đi gặp bác sĩ tâm lý rồi, thím đã đưa con bé đi khám chưa vậy?"

Thím Hai Yến vừa khóc vừa đáp: " Tôi thấy nó vẫn bình thường, việc gì phải đi gặp bác sĩ tâm lý chứ..."

"Ai ngờ con bé lại xảy ra chuyện thật chứ..."

Khi bà ta tìm đến trường, các bạn học đều kể lại rằng giờ ngẫm kỹ thì tình trạng của Kiều Kiều đúng là rất lạ. Mấy lần họ thấy con bé đứng một mình ngoài hành lang, lúc thì nhìn xuống dưới, lúc lại ngước lên trời, ai gọi cũng không đáp lời.

Nhưng vì thành tích của Yến Kiều Kiều tăng vọt, luôn giữ trong top 5 toàn khối nên giáo viên cũng không thực sự phát hiện điều gì bất thường, bạn bè cũng chỉ nghĩ Yến Kiều Kiều thay đổi tâm tính, đang tập trung ôn thi.

Nhưng ai có thể ngờ được, trong hai ngày mọi người đều tất bật ngược xuôi vì kỳ thi, Yến Kiều Kiều lại một mình rời khỏi nhà, đến nay đã là ngày thứ năm mà tăm hơi vẫn bặt, sống c.h.ế.t chưa rõ.

Thím Hai nhà họ Yến lúc này đã hối hận đến đứt ruột, chỉ sợ con gái nghĩ quẩn mà xảy ra chuyện gì.

Yến Đình Chu nhìn sang Yến Tu Văn: "Bên cậu đã điều tra được gì chưa?"

Yến Tu Văn trầm giọng nói: "Camera giám sát cho thấy con bé lên một chiếc xe buýt, nơi nó xuống xe không có nhiều camera, hiện tại chúng tôi vẫn đang ráo riết tìm kiếm."

Nói tóm lại là chưa điều tra được gì cả.

Thím Hai nhà họ Yến theo phản xạ muốn thầm rủa đám người kia làm ăn vô dụng nhưng thấy Yến Tu Văn vẫn còn ở đó, bà ta tuyệt đối không dám mở miệng. Mẹ Yến lại thở dài: "Thím Hai à, không phải tôi nói đâu nhưng bình thường thím đối với Kiều Kiều cũng quá nghiêm khắc rồi. Chuyện học hành tất nhiên là quan trọng nhưng sức khỏe của con bé thím phải quan tâm nhiều hơn mới đúng."

"Đợi tìm được Kiều Kiều về, thím đừng cứ mãi mắng mỏ con bé nữa, phải đưa con bé đến bệnh viện kiểm tra, có bệnh thì phải gặp bác sĩ."

Bà kéo tay Yến Thanh bên cạnh, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, may mà hai đứa con gái của mình khá dễ bảo.

Nếu không mà giống Yến Kiều Kiều, bà sợ rằng chẳng có đêm nào ngủ ngon được.

Thím Hai nhà họ Yến liên tục gật đầu, lau nước mắt: "Chỉ cần con bé bình an trở về, tôi sẽ nghe theo mọi điều con bé muốn."

Yến Thanh vừa về phòng, Yến Thù cầm điện thoại lén vào theo sau.

Hai chị em co mình trên giường xem máy chiếu, dùng chính cái máy mà Yến Đình Chu tháo từ phòng ngủ chính xuống.

Bình thường Yến Thù nếu xem đến những cảnh phim lãng mạn ngọt ngào như thế này, chắc hẳn sẽ bụm miệng la lên nhưng hôm nay rõ ràng có chút lơ đễnh.

"Lo lắng cho Yến Kiều Kiều à?" Yến Thanh khẽ hỏi.

Yến Thù ngẩn ra, chưa kịp phản ứng: "Hả?"

"Chị, chị vừa nói gì thế?"

Yến Thanh đành lặp lại câu hỏi: "Chị hỏi em có phải đang lo cho Yến Kiều Kiều không."

Yến Thù bĩu môi, ôm cánh tay Yến Thanh, lầm bầm: "Em lo cho cô ta làm gì... cô ta đúng là đáng ghét muốn chết."

Yến Thanh nhìn thấu nhưng không nói ra.

Một lúc sau, Yến Thù tự mình không chịu nổi, bực bội đến mức chẳng xem phim nổi nữa: "Thôi được rồi, em đúng là có hơi lo cho cô ta thật."

Yến Thanh mỉm cười không nói gì.

Yến Thù bực bội nói: "Yến Kiều Kiều ấy à, vừa õng ẹo, vừa giả tạo, lại còn hay kiếm chuyện, chẳng có điểm nào tốt cả." "Hồi nhỏ, cô ta còn nói với người khác em là đứa trẻ hoang không ai cần, bị bố mẹ nhặt về từ đống rác."

"Sau này lên tiểu học, còn hùa theo người khác cô lập em, không chơi với em, nói là ai chơi với em sẽ biến thành đứa trẻ hoang không ai cần."

Yến Thù kể lể đủ mọi tật xấu của Yến Kiều Kiều từ nhỏ đến lớn, mười đầu ngón tay cũng không đếm xuể.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 221