Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 227

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Tóm lại, trong việc chọn chồng, ánh mắt nhìn người của Bà Yến rõ ràng tốt hơn Thím Hai Yến, không chỉ một chút thôi đâu.

Suốt bao nhiêu năm qua, Yến Thanh đã chứng kiến không ít những câu chuyện gia đình tương tự như nhà họ Yến.

Thực ra, thím hai Yến là một người đủ tỉnh táo. Sau khi nhận ra chồng mình không phải là chỗ dựa vững chắc, bà dứt khoát buông tay, dồn hết tâm sức cho con gái, chỉ mong đảm bảo tài chính cho nửa đời còn lại của mình.

Nhưng cũng chính vì quá tỉnh táo, quá đặt nặng lợi ích cá nhân, kỳ vọng Yến Kiều Kiều phải thành công, bà mới đẩy Yến Kiều Kiều vào hoàn cảnh hiện tại...

Đêm đó, Yến Thanh vừa xuống lầu thì gặp Yến Tu Văn đi làm về.

Ánh mắt anh lộ rõ vẻ mệt mỏi. Thấy Yến Thanh, anh tiện miệng hỏi: "Uống sữa à?"

Yến Thanh gật đầu: "Vâng, chú định ăn khuya sao?"

Yến Tu Văn ngập ngừng một lát rồi gật đầu.

Vẫn là một tô mì rau xanh đặt trên bàn bếp. Sau khi nhận tiền công, Yến Thanh liền ngồi xuống cạnh bàn, đợi Yến Tu Văn ăn xong sẽ tiện tay rửa bát luôn.

Trong lúc chờ đợi, nhớ ra Yến Tu Văn đã mấy hôm liền về muộn thế này, cộng thêm việc Yến Thù cứ lải nhải bên tai về vụ cô nhi viện, cô bèn tiện miệng hỏi: "À, vụ cô nhi viện ấy, các chú đã tìm ra manh mối gì chưa?"

Động tác ăn mì của Yến Tu Văn khựng lại: "Chưa."

Hai người nói chuyện câu được câu chăng.

"Nếu có việc gì cần tôi giúp, tôi có thể giảm giá một chút." Yến Thanh, người đã mấy ngày nay không có việc, liền lên tiếng.

Gần đây, vì đoạn video phỏng vấn đó, WeChat của cô đột nhiên nhận được rất nhiều lời mời kết bạn, điện thoại cũng reo cả chục cuộc mỗi ngày.

Ai cũng nói có việc muốn tìm cô, nhưng toàn là giả dối. Cô đã đi gặp hai lần, người thì nói là người của công ty truyền thông, kẻ lại bảo là người của đoàn làm phim muốn tuyển diễn viên.

Đến hôm nay, cô đã tắt điện thoại gần mười ngày rồi, vì chỗ cũ cũng ngày nào cũng có người ngồi rình nên cô cũng không thể ra đó bày hàng được nữa.

Thật đúng là làm lỡ chuyện kiếm tiền của cô mà.

Yến Tu Văn lúc này mới ngẩng lên nhìn cô: "Không có việc à?"

Yến Thanh cười cười: "Chú út tinh mắt thế này, đâu cần nói ra làm gì."

Giờ phút này, Yến Thanh đã quên rằng lúc mới quen Yến Tu Văn, cô từng nói sẽ không nhận những việc tương tự từ anh.

Yến Tu Văn cũng không nhắc lại chuyện cũ, lấy điện thoại ra, trực tiếp chuyển cho Yến Thanh một khoản tiền, giọng trầm xuống: "Ngày mai đi cùng tôi đến cô nhi viện một chuyến."

Nhận được tiền, khóe môi Yến Thanh khẽ nhếch lên: "Không thành vấn đề."

Cô đếm những con số không trong số dư tài khoản ngân hàng, đôi mắt cong cong, hoàn toàn không để ý đến ý cười thoáng hiện trong mắt Yến Tu Văn. ...

Sáng sớm hôm sau, Yến Thanh vừa ăn sáng xong liền cùng Yến Tu Văn ra ngoài.

Đến cô nhi viện mới biết Tiểu Trương đã ở đó rồi.

Gần mười năm qua, họ đã kiểm tra những tài liệu giấy tờ ít ỏi còn sót lại ở cô nhi viện, cũng đã đi hỏi thăm những người xung quanh nhưng đều không thu được kết quả gì đáng kể. Danh tính của ba bộ hài cốt kia vẫn chưa được xác định.

Tiểu Trương thở dài: "Cô nhi viện này vốn dĩ có nhiều việc chưa được hoàn thiện, chỉ vài năm gần đây danh sách nhân sự mới bắt đầu được đăng ký đầy đủ."

Muốn truy ngược lại chuyện của mười mấy năm trước, làm sao dễ dàng như vậy, huống hồ lại là ba đứa trẻ.

Hiện tại, chỉ có thể dựa vào mức độ xương hóa và bức tường để ước tính ba bộ hài cốt được xây chôn vào đó khoảng mười bảy năm trước.

Nhưng bao nhiêu năm qua, số vụ trình báo mất tích cũng không ít, việc rà soát từng trường hợp thực sự không hề đơn giản.

Hơn nữa, ba đứa trẻ này, biết đâu lại không nằm trong số những người mất tích được trình báo.

Yến Tu Văn trầm giọng hỏi: "Đã hỏi viện trưởng cô nhi viện chưa?"

Tiểu Trương: "Chưa ạ, đang chuẩn bị qua đó."

Thấy người xuống xe không chỉ có Yến Tu Văn, mắt Tiểu Trương sáng lên: "Cô Yến đến giúp ạ?"

Nếu cô Yến giúp thì mọi chuyện sẽ đơn giản và thuận tiện hơn nhiều!

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 227