Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 249

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Yến Trăn vừa ăn vừa lườm mẹ một cái: "Hai đứa nó đâu phải con nít ba tuổi đâu mẹ, lớn tướng cả rồi. Hồi trước con toàn tự mình xách vali, túi lớn túi nhỏ đến trường, sao đến lượt hai đứa lại không được?"

Yến Thù vừa nuốt vội miếng thịt trong miệng đã lập tức phản bác: "À nói thêm là, hành lý hồi đó của anh là do em tự tay dọn cho đấy. Đồ đạc cũng là tài xế nhà mình chở đến, còn ký túc xá thì chú tài xế giúp sắp xếp đâu vào đấy cả rồi."

Nói tóm lại, Yến Trăn năm đó đến trường chỉ mỗi thân mình, chẳng động tay vào bất cứ việc gì.

Yến Trăn đành ngậm họng.

Bà Yến cười tủm tỉm: "Mẹ có hai cô con gái giỏi giang, một đứa đỗ khoa Luật Đại học Vân, đứa còn lại đỗ Đại học Công, lòng mẹ vui sướng khôn xiết."

Hai cô con gái xuất sắc như vậy, người ngoài không biết chừng còn ngưỡng mộ bà đến nhường nào.

Yến Trăn lại không thể nhịn được, buột miệng hỏi: "Sao hồi con đỗ Đại học Vân mẹ chẳng vui mừng gì vậy?"

Bà Yến liếc xéo cậu con trai: "Con có thật lòng muốn vào Đại học Vân không?"

Rõ ràng một mực muốn thi vào Đại học Kinh tế, cuối cùng lại không đậu. Không muốn thi lại nên đành chọn Đại học Vân làm phương án dự phòng. Như vậy thì có gì đáng để vui chứ?

Yến Trăn: "..." Trong nhà này đúng là không có chỗ cho mình mà. Cả nhà đang ăn cơm thì quản gia từ bên ngoài xách hai chiếc túi đi vào, cung kính báo cáo: "Thưa bà, là đồ của cô Lâm Vũ mà cậu hai mang về gửi cho hai cô chủ ạ. Cô ấy nói đây là quà nhập học."

Bên trong hai chiếc túi là mỹ phẩm và đồ dưỡng da cao cấp, toàn là những thương hiệu đắt tiền.

Bà Yến chỉ liếc mắt qua rồi hừ lạnh: "Mấy thứ đồ vô vị này mà cũng dám gửi đến nhà chúng ta sao?"

"Chẳng có mối quan hệ thân thiết nào, vậy mà chỉ vừa mang cái bụng bầu về đã tưởng mình thành người nhà rồi sao?"

"Ném trả lại cho cô ta. Bảo cô ta đừng bao giờ gửi đến đây nữa. Kể cả có gửi, tôi cũng sẽ vứt hết ra ngoài. Cầm mấy thứ này chẳng thấy chướng mắt sao chứ?"

Giọng bà Yến lạnh băng, quản gia vâng dạ rồi lập tức xách đồ rời đi.

Trong giây lát, cả bàn ăn chìm vào im lặng, không ai dám thốt thêm lời nào.

Bà Yến rõ ràng không hề muốn dính líu gì đến chuyện nhà chú hai nữa.

Lâm Vũ sau khi được đưa về đã ở lại trong nhà chú hai, ngày nào cũng phải chạm mặt với thím hai.

Căn nhà đó luôn ồn ào không ngớt, chẳng mấy khi được yên bình.

Chưa đầy hai tháng ở nhà họ Yến, Lâm Vũ đã vội vã đi tặng quà cho đủ mọi họ hàng thân thích, bạn bè thân hữu, dường như chỉ sợ người ngoài không biết đến sự tồn tại của mình.

Người khác có con riêng thường chọn cách giấu kín.

Thế mà Lâm Vũ này lại sợ chuyện chưa đủ lớn, sợ bản thân phải chịu thiệt thòi.

Giữa những ồn ào như vậy, tình trạng tinh thần của Yến Kiều Kiêu lại bắt đầu có vấn đề. Mấy hôm trước, bà nội đã sắp xếp đưa cô bé ra nước ngoài chữa trị, có lẽ sẽ không về nước học đại học nữa.

Yến Kiều Kiêu rời đi sớm cũng là điều tốt, tránh được việc bị hai vợ chồng kia làm hư.

Trẻ con vốn dễ bị người lớn ảnh hưởng, bầu không khí gia đình đóng vai trò cực kỳ quan trọng. ...

--- Tại Đại học Vân ---

Yến Thanh vừa bước vào cổng trường được một lát, định bụng tìm người hỏi chỗ làm thủ tục nhập học. Thế nhưng, lời còn chưa kịp thốt ra, xung quanh đã có mấy người tự xưng là đàn anh vây kín cô.

"Em gái khóa dưới phải không? Nào nào, anh sẽ dẫn em đến chỗ làm thủ tục!"

"Ê! Tôi đến trước cơ mà, cậu này làm sao vậy?"

"Gì mà cậu đến trước? Rõ ràng hai người đứng sau tôi. Em gái, đi thôi, anh sẽ dẫn em về ký túc xá cất hành lý!"

Ba người cứ thế đẩy qua đẩy lại, thi nhau giữ chặt chiếc vali của Yến Thanh, không ai chịu buông tay.

Yến Thanh bất chợt nhớ lại lời Yến Thù đã dặn dò khi ra khỏi nhà: "Đề phòng hỏa hoạn, đề phòng trộm cắp, và... đề phòng đàn anh." Cô không nhịn được mà khẽ bật cười.

Ngay lúc cô chuẩn bị lấy lại chiếc vali của mình, một bóng hình cao lớn bất ngờ xuất hiện, nhanh chóng giật chiếc vali từ tay ba người kia.

Anh đứng chắn trước mặt Yến Thanh, quay lại nhìn cô, đôi mắt đào hoa khẽ cong thành nụ cười: "Xin lỗi, anh đến muộn."

Người vừa đến quá đỗi thu hút, vừa xuất hiện đã khiến ánh mắt mọi người xung quanh lập tức đổ dồn về phía này.

Ba người kia ngẩn ngơ một lúc cũng đành thôi, một cô gái xinh đẹp như thế này sao có thể lẻ loi một mình được. Họ tiu nghỉu rời đi, chuyển mục tiêu sang những người khác. Ở đại học, muốn thoát ế với tình cảnh 'trai nhiều gái ít' như thế này, cả năm chỉ trông chờ vào ngày hôm nay thôi.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 249