Cao Lăng và Trương Tiêu đều sững sờ. Một giây sau, họ ôm chầm lấy Thẩm Duyệt, nhẹ nhàng vỗ về tấm lưng cô: "Đừng sợ, bọn tớ sẽ đi cùng cậu."
Yến Thanh đứng lặng bên cạnh, ánh mắt dõi theo ba người, đặc biệt dừng lại thật lâu trên gương mặt Thẩm Duyệt.
Giống như Thẩm Duyệt, vận mệnh của một người đâu dễ dàng thay đổi như vậy.
Vậy còn Đỗ Phong Thanh thì sao...?
Thẩm Duyệt cùng Yến Thanh và nhóm bạn đã đến đồn cảnh sát. Một nữ cảnh sát đã tiếp nhận vụ việc của họ.
Trong lúc lấy lời khai, cảnh sát Trương gọi riêng Yến Thanh ra một góc, dặn dò: "Lát nữa chúng tôi sẽ đưa cô ấy đến bệnh viện để kiểm tra thương tích. Khoảng thời gian này, mọi người nên ở bên cạnh cô ấy nhiều hơn, đặc biệt chú ý đến trạng thái tinh thần của cô ấy nhé."
"À phải rồi, tốt nhất là nên tìm một luật sư để tư vấn cho cô ấy về chuyện này." Cảnh sát Trương tiếp tục nhắc nhở.
Suy nghĩ một lát, cảnh sát Trương lại nói thêm: "Nếu điều kiện kinh tế cho phép, mọi người có thể tìm luật sư Đỗ. Anh ấy từng xử lý những vụ việc tương tự rồi."
Mặc dù bản thân anh ta không mấy thiện cảm với Đỗ Phong Thanh, thậm chí cảm thấy người này không đáng tin cậy cho lắm, nhưng phải thừa nhận năng lực chuyên môn của vị luật sư này thì rất xuất sắc.
Thông thường, anh ta sẽ không nói nhiều những chuyện như thế này, nhưng dù sao đây cũng là bạn học của Yến Thanh.
Yến Thanh mỉm cười gật đầu: "Cảm ơn cảnh sát Trương, tôi đã hiểu rõ rồi."
Thẩm Duyệt sau khi lấy lời khai xong đã được cảnh sát sắp xếp đưa đến bệnh viện để kiểm tra.
Nhưng tối hôm đó, Thẩm Duyệt vừa sợ hãi vừa đau khổ, cứ thế tắm rửa liên tục trong khách sạn. Dù trên người cô vẫn còn vài vết thương và vết bầm tím, nhưng chừng đó không đủ để chứng minh việc cô ấy thực sự bị Hứa Phong cưỡng ép.
Khi Hứa Phong bị đưa đến đồn cảnh sát để thẩm vấn, trong phòng, hắn tỏ ra cực kỳ bình tĩnh. Nghe tin Thẩm Duyệt đã báo cảnh sát, hắn cười khẩy một tiếng đầy khinh bỉ: " Tôi và cô ta trước đây đúng là người yêu, nhưng tôi chưa bao giờ quan hệ với cô ta cả. Cô ta chỉ muốn tiền thôi, tôi không muốn làm cây ATM nên đương nhiên là chia tay rồi."
" Tôi đoán là cô ta đã quan hệ với người khác rồi, giờ muốn đổ vạ lên đầu tôi, vu khống hãm hại tôi, chỉ để moi tiền mà thôi."
"Cảnh sát, chuyện này các anh phải điều tra cho thật kỹ vào. Tôi là người đàng hoàng, không thể bị người ta vu oan giá họa một cách trắng trợn như thế này được."
Một lúc sau, Hứa Phong lại nói thêm, với vẻ ban ơn: "Nếu cô ta thực sự thiếu tiền thì cứ nói thẳng ra. Dù sao cũng từng yêu nhau, nể tình cũ, tôi cũng không đến mức không thể cho cô ta chút phí chia tay."
Sắc mặt Yến Tu Văn trầm hẳn xuống, cảnh sát Trương đứng bên cạnh cũng chỉ biết thở dài. Chỉ dựa vào camera giám sát từ KTV đến hành lang khách sạn và giấy chứng thương của bệnh viện thì hoàn toàn không đủ bằng chứng để buộc tội Hứa Phong.
"Hứa Phong không thừa nhận hai người đã từng quan hệ." Giọng Yến Tu Văn hơi trầm xuống.
Thẩm Duyệt c.h.ế.t lặng, mắt lập tức đỏ hoe, bật khóc nức nở: "Sao anh ta có thể làm thế chứ..."
Khi Hứa Phong từ phòng thẩm vấn bước ra, hắn vừa hay gặp nhóm của Yến Thanh. Hắn tỏ vẻ ấm ức ra mặt: "Thẩm Duyệt, chúng ta không thể chia tay trong hòa bình được sao? Chẳng phải chỉ vì tôi không chi tiền cho em nữa thôi sao? Sao em lại có thể gán cho tôi cái tội danh lớn đến mức này?"
" Tôi, Hứa Phong này, muốn kiểu phụ nữ nào mà chẳng có cơ chứ, cần gì phải dùng vũ lực với em?"
Giọng Hứa Phong lộ rõ vẻ khinh thường, nhưng ánh mắt hắn lại bất chợt dừng lại trên người Yến Thanh đang đứng cạnh Thẩm Duyệt, đôi mắt hắn hơi sáng lên. Hắn chợt nhớ ra trong ký túc xá của Thẩm Duyệt có một cô bạn cùng phòng khá nổi tiếng, trên diễn đàn còn có ảnh nhưng chỉ hơi mờ. Không ngờ người thật lại xinh đẹp đến thế, khuôn mặt này, vóc dáng này...
Chậc. Hồi nhập học, sao hắn không gặp được người này chứ, lại đi quen một Thẩm Duyệt bình thường về mọi mặt, giờ còn lắm chuyện thế này, đúng là xui xẻo c.h.ế.t đi được.
Nghĩ đến đây, Hứa Phong cảm thấy mình đúng là rước họa vào thân. Sau này, hắn thề sẽ không bao giờ dính vào kiểu con gái không chơi được thì lại làm mình làm mẩy như thế này nữa.
Thẩm Duyệt cứ thế khóc mãi, dáng vẻ yếu ớt nhưng lại như muốn liều mạng với Hứa Phong.