Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 259

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Thẩm Duyệt dáng người nhỏ nhắn, mắt to tròn, khóc lên trông càng thêm đáng thương.

Một cô bạn thở dài, vỗ về xoa đầu cô ấy: "Rốt cuộc là có chuyện gì, Duyệt Duyệt? Kể bọn tớ nghe đi."

Thẩm Duyệt khóc đến mắt đỏ hoe, nghẹn ngào: "Hứa Phong... đòi chia tay tớ..."

Hai cô bạn đều sững sờ: "Cậu với đàn anh Hứa yêu nhau rồi à?"

"Ủa không phải chứ? Hai người yêu nhau từ khi nào thế? Thanh Thanh chẳng phải đã nhắc với cậu là trong vòng một năm không nên yêu đương vì đào hoa nát sao?"

"Đàn anh Hứa sao lại đòi chia tay cậu? Hai người cãi nhau à?"

Yến Thanh ngồi bên cạnh chỉ yên lặng lắng nghe, thỉnh thoảng rút vài tờ giấy ăn đưa cho Thẩm Duyệt lau nước mắt.

Hồi mới nhập học, vừa gặp Thẩm Duyệt, cô đã từng nhắc nhở cô ấy rằng năm nay vận đào hoa của cô ấy không tốt, toàn là đào hoa nát, tốt nhất trong vòng một năm không nên yêu đương, nếu nghiêm trọng có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Nhưng Thẩm Duyệt cuối cùng vẫn không nghe lời khuyên ấy.

Thẩm Duyệt vừa lau nước mắt vừa kể lể: "Bọn tớ quen nhau từ tuần trước. Anh ấy cứ tặng đồ cho tớ, tớ đau bụng còn mang nước gừng đường đến, còn dẫn tớ đi dạo phố mua quần áo, tớ thấy anh ấy tốt... nên đồng ý."

"Hôm qua là sinh nhật anh ấy, anh ấy rủ tớ đi hát karaoke mừng sinh nhật. Anh ấy say rượu, bọn tớ đưa anh ấy về... thuê phòng khách sạn để nghỉ ngơi... Bạn anh ấy bảo tớ vào chăm sóc anh ấy..."

Nói đến đây, Thẩm Duyệt đã đỏ hoe mắt, giọng lạc đi: "Tớ đã từ chối rồi nhưng anh ấy nói nếu tớ không 'cho' anh ấy thì là không yêu anh ấy, anh ấy mua cho tớ bao nhiêu đồ, đối xử tốt với tớ như thế... Tớ đã không chịu, nhưng anh ấy vẫn cứ đòi..."

"Anh ấy khỏe quá, tớ không thể chống cự được..."

"Lúc anh ấy tỉnh lại, tớ chất vấn thì anh ấy lại đòi chia tay tớ..."

Thẩm Duyệt không kể tiếp nữa nhưng mấy người kia đều đã hiểu cả rồi.

Cô bạn tên Cao Lăng sắc mặt lập tức sa sầm: "Cậu đã từ chối rõ ràng rồi mà hắn ta còn ép buộc cậu ư?"

Thẩm Duyệt khóc nấc lên gật đầu.

Cao Lăng nghiến răng ken két: "Đây rõ ràng là phạm pháp!"

Thẩm Duyệt sụt sùi: "Tớ muốn anh ấy phải giải thích rõ ràng nhưng anh ấy lại hỏi tớ muốn bao nhiêu tiền, bảo tớ đừng bám lấy anh ấy nữa, nói là anh ấy đã có người thích rồi. Lăng Lăng, tớ phải làm sao bây giờ..."

Thẩm Duyệt ôm chặt Cao Lăng khóc, cả người run lên bần bật. Cô ấy cũng vừa mới vào đại học đã gặp phải chuyện này, hoàn toàn không biết phải làm thế nào...

Cao Lăng lạnh mặt: "Cái tên Hứa Phong này, thấy hồi khai giảng giúp cái này giúp cái kia, ra vẻ tử tế lắm, không ngờ lại là loại tra nam khốn nạn thế này."

Trương Tiêu đứng bên cạnh nhíu mày lo lắng hỏi: "Duyệt Duyệt, lúc hắn... làm thế với cậu, có dùng biện pháp an toàn không?"

Thẩm Duyệt ngẩn ra, vẻ mặt ngây thơ không hiểu: "Biện pháp an toàn gì cơ?"

Câu hỏi này của cô ấy khiến hai cô bạn biến sắc, thầm rủa Hứa Phong đúng là đồ cặn bã.

"Tớ mua thuốc ngay đây." Trương Tiêu lập tức lấy điện thoại ra, nhanh chóng tìm nhà thuốc 24h trên mạng để đặt hàng.

" Nhưng muộn thế này rồi, có giao hàng được không?” Cao Lăng vừa dỗ dành Thẩm Duyệt, vừa lo lắng hỏi. "Không sao, có thể giao qua hàng rào sắt ở sân thể dục ấy mà, tớ nghe các ký túc xá khác gọi đồ ăn đêm cũng toàn làm thế."

Đêm đó, Thẩm Duyệt uống thuốc xong, nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Ba người ngồi bên cạnh, ngáp ngắn ngáp dài thì thầm bàn bạc: "Làm sao đây, chuyện Hứa Phong đã làm với Duyệt Duyệt không thể cứ thế cho qua được..."

"Rõ ràng Duyệt Duyệt không hề đồng ý, là bị Hứa Phong ép buộc, chúng ta có nên báo cảnh sát không nhỉ?”

" Nhưng nếu làm lớn chuyện này, Duyệt Duyệt sẽ phải đối mặt thế nào? Người trong trường vốn đã lắm chuyện rồi, Duyệt Duyệt còn phải ở đây thêm bốn năm nữa... Những lời đàm tiếu đó chắc chắn sẽ bám riết lấy cô ấy suốt chừng ấy thời gian."

"Vậy chẳng lẽ cứ để mặc Duyệt Duyệt bị tên tra nam đó ức h.i.ế.p như vậy sao?”

"Ít nhất cũng phải bóc phốt hắn một trận chứ!"

Đúng lúc này, Yến Thanh chậm rãi lên tiếng: “Cứ từ từ, đừng vội. Đợi Duyệt Duyệt tỉnh lại rồi chúng ta cùng bàn xem nên giải quyết thế nào..."

Hôm sau, Thẩm Duyệt tỉnh dậy, ngồi ngẩn người trên giường rất lâu. Khi bắt gặp ánh mắt lo lắng của ba người bạn, cô nghiến răng, giọng nói kiên quyết: "Tớ muốn đi báo cảnh sát."

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 259