Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 263

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

"Yến, em, nghe nói em biết xem bói. Anh muốn hẹn em một buổi để xem kỹ cho anh một quẻ."

Hắn nói, thấy thái độ Yến Thanh quả nhiên lạnh nhạt, liền bổ sung thêm một câu: "Chắc em sẽ không vì có thành kiến với anh mà từ chối xem cho anh đâu nhỉ?"

Khóe môi Hứa Phong nhếch lên, cố tình nói trước như vậy. Dù Yến Thanh không muốn xem cho hắn thì cũng sẽ phải nể mặt bao nhiêu người xung quanh mà khó lòng từ chối thẳng thừng.

Yến Thanh lập tức ngừng tay, không lau mồ hôi trên trán nữa, ánh mắt lướt qua hắn từ trên xuống dưới. Cả người hắn toát lên vẻ 'gượng gạo'. Điều này lại khiến cô bất giác nhớ đến Đỗ Phong Thanh và chiếc áo sơ mi trắng anh vẫn thường mặc. Xem ra, sơ mi trắng cũng không phải ai mặc vào cũng đẹp.

"Biết xem. Phiền bạn học Hứa tránh đường." Yến Thanh lạnh giọng đáp.

Hứa Phong sững sờ, hoàn toàn không ngờ Yến Thanh lại thẳng thừng không nể nang như vậy. Xem ra Thẩm Duyệt thật sự đã nói xấu hắn không ít trong ký túc xá. Chuyện này xem ra còn khó hơn hắn tưởng tượng.

"Em à, xem bói thôi mà, anh có phải không trả tiền đâu." Hắn nhếch mép cười gượng.

Người xung quanh lập tức nhìn ra manh mối. Hứa Phong đây là đang muốn theo đuổi Yến Thanh sao? Công khai đào góc tường của anh Đỗ rồi.

Thấy Hứa Phong rõ ràng không có ý định tránh đường, Yến Thanh nghĩ đến Thẩm Duyệt giờ này chắc vẫn đang ở trong phòng. Mấy ngày nay, trạng thái tinh thần của cô ấy không được tốt lắm.

Hứa Phong hau háu nhìn Yến Thanh. Vốn dĩ cô nàng đã xinh đẹp, lúc này vừa chạy bộ xong, gương mặt trắng hồng rạng rỡ, mồ hôi còn vương trên má, trượt dài theo gò má xuống cổ rồi biến mất sau cổ áo. Hắn cũng bất giác nuốt nước bọt.

"Em, nể mặt anh chút đi mà. Em xem cho ai mà chẳng là xem? Anh dù gì cũng coi như người quen sơ sơ. Anh còn có mấy đứa bạn cũng muốn xem nữa, không chỉ mình anh đâu."

Nghe hắn nói vậy, Yến Thanh đột nhiên bật cười: "Được thôi. Vậy sáu giờ chiều mai, gặp ở cổng quán Karaoke gần trường nhất nhé."

Hứa Phong nghe vậy, nụ cười lập tức rạng rỡ trên mặt: "Không thành vấn đề, mai không gặp không về!" Thấy Yến Thanh đã đồng ý, hắn liền tránh đường.

Yến Thanh đi được hai bước lại dừng lại, quay đầu nhìn Hứa Phong một cái, khóe môi hơi cong lên: "Hứa Phong."

"Nhớ dẫn cả đám bạn của cậu đi cùng nữa đấy."

Mọi người xung quanh đều ngẩn người. Sao tình tiết lại diễn biến theo hướng khó hiểu thế này? Yến Thanh bây giờ là muốn "cắm sừng" anh Đỗ sao?...

Tối hôm đó, Cao Lăng và Trương Tiêu kéo Yến Thanh ra khỏi phòng. Hai người đoán là vì bài đăng trên diễn đàn, Yến Thanh có lẽ định một mình đi đối phó với Hứa Phong.

Cao Lăng lo lắng nói: "Thanh Thanh, cậu sao thế? Biết rõ tên Hứa Phong đó không phải loại tốt đẹp gì mà ngày mai còn định đi một mình."

"Hắn ta đúng là đồ mặt dày! Sao trên đời lại có loại đàn ông như vậy chứ? Trời sao không cho xe tông c.h.ế.t hắn ta đi cho rồi?" Trương Tiêu chửi rủa không chút kiêng dè: "Ngày mai cậu mà đến đó, không biết chừng bọn họ giở trò gì đó đâu, có khi còn chuốc rượu cậu nữa."

Yến Thanh cười cười: "Không sao đâu, không chuốc được tớ đâu mà lo."

Nhưng cả Cao Lăng và Trương Tiêu đều không thể yên tâm: "Không được! Ngày mai bọn tớ phải đi cùng cậu. Lỡ có chuyện gì còn có thể hỗ trợ lẫn nhau. Đối phó với loại người như Hứa Phong, tuyệt đối không thể lơ là cảnh giác được."

Chuyện của Thẩm Duyệt đã là một bài học cảnh tỉnh rồi. Cho dù là muốn trút giận thay Thẩm Duyệt cũng không thể để bản thân bị cuốn vào nguy hiểm được. Nhìn sự lo lắng hiện rõ trên gương mặt hai cô bạn, Yến Thanh khẽ gật đầu, một nụ cười thoáng hiện trên môi: "Được."

Đêm đó, Cao Lăng liền mở WeChat, nhắn tin báo chuyện Yến Thanh hẹn gặp Hứa Phong và đám bạn của hắn vào sáu giờ chiều mai cho một người nào đó trong danh bạ của mình.

Cùng lúc đó, không một ai hay biết Thẩm Duyệt đang co mình trong nhà vệ sinh. Tay cô run run cầm chiếc que thử thai mua trên mạng. Trên đó hiện rõ hai vạch, một đậm một nhạt. Nước mắt bất lực cứ thế trào ra từ khóe mắt. Cô ôm chặt lấy mình nhưng không dám khóc thành tiếng.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 263