Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 271

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Cũng không phải cô tuyệt đối không ăn, chỉ là nhớ tới một vụ án mạng liên quan đến lẩu từ rất lâu trước đây nên cảm thấy không mấy hứng thú.

Cao Lăng đi theo sau, nhìn Yến Thanh rồi "chậc chậc" hai tiếng, buông một câu đầy ẩn ý: "Phụ nữ à..."

Thứ mà bọn mình kiêng dè, đàn anh Đỗ lại chấp nhận.

Miệng thì cứng cỏi, nhưng lại áp dụng tiêu chuẩn kép. ...

Từ những đoạn video và hình ảnh tìm thấy trong điện thoại của Hứa Phong, cảnh sát xác định hắn không phải lần đầu thực hiện những hành vi đồi bại như vậy. Chỉ là trước đây, hắn đều dùng tiền để dàn xếp mọi chuyện nên cho đến trước vụ Thẩm Duyệt, không ai dám báo cảnh sát.

Nhưng khi tìm đến những cô gái từng là nạn nhân, tất cả đều vì sợ ảnh hưởng đến danh dự mà một mực khẳng định rằng trước đây họ và Hứa Phong chỉ là bạn bè, không có chuyện gì xảy ra cả.

Chuyện của Thẩm Duyệt giống như một lưỡi d.a.o treo lơ lửng trên đầu họ. Chỉ cần một chút sơ suất, lưỡi d.a.o có thể giáng xuống, biến họ thành Thẩm Duyệt tiếp theo.

Trong điện thoại của Hứa Phong lại không tìm thấy bất kỳ đoạn video nào của Thẩm Duyệt. Cảnh sát nghi ngờ đã bị xóa, chỉ có thể nhờ bộ phận kỹ thuật xem có cách nào khôi phục hay không, dù sao đây rất có thể là bằng chứng mấu chốt.

Hứa Phong vì bị thương nên vẫn đang nằm viện, khăng khăng đòi báo cảnh sát bắt ba người Yến Thanh. Tuy nhiên, câu trả lời hắn nhận được là trong phòng bao không có camera giám sát, phòng bao cũng do chính bọn họ đặt, và trên người ba người Yến Thanh cũng có vết thương ở các mức độ khác nhau. Do đó, cảnh sát đề nghị hòa giải.

Yến Thanh đồng ý bồi thường hai mươi lăm nghìn tệ.

Hứa Phong xưa nay vốn quen dùng tiền để bịt miệng người khác, đây là lần đầu tiên bị người ta dùng tiền quăng thẳng vào mặt. Hắn tức điên lên nhưng với đôi tay gần như tàn phế, lúc này có tức giận đến mấy cũng không thể trút giận.

Cùng lúc đó, một đoạn video bị tung lên mạng xã hội, chỉ trong vài giờ đã leo lên top tìm kiếm. Đó là video Thẩm Duyệt ở khoa phụ sản trong bệnh viện bị người trong trường bắt gặp, quay lại rồi đăng tải lên mạng.

Ngay lập tức, vô vàn những lời chửi rủa thậm tệ đổ xuống đầu cô ấy. Người ta mắng cô ấy là kẻ không biết liêm sỉ, là đồ lăng loàn đáng đời bị mất mặt, thậm chí có kẻ còn sỉ nhục công khai hỏi giá, đủ loại tiếng xấu nhấn chìm cô gái trẻ.

Trong ký túc xá, Yến Thanh và Cao Lăng vừa từ thư viện trở về.

Trương Tiêu vừa nghe điện thoại xong liền vội vàng khoác áo, định ra ngoài lấy đồ ăn đã đặt. Do dự một chút, cô liếc nhìn Thẩm Duyệt vẫn đang nằm trên giường: "Duyệt Duyệt, tớ đi lấy đồ ăn đây. Tớ đặt món lẩu Mala cậu thích nhất đó, đợi tớ về ăn chung nha."

Thẩm Duyệt khẽ đáp lại.

Lúc này, Trương Tiêu mới yên tâm ra ngoài.

Nhưng ngay khoảnh khắc Trương Tiêu vừa bước ra khỏi cửa phòng, Thẩm Duyệt nhận được điện thoại của bố mẹ. Giọng nói của họ từ đầu dây bên kia vang lên đầy tức giận:

"Sao tao lại đẻ ra cái thứ không biết xấu hổ như mày!"

"Mày làm mất hết mặt mũi nhà họ Thẩm rồi! Bây giờ họ hàng ai cũng cười vào mặt gia đình mình vì không biết giữ gìn con cái!"

Trong điện thoại còn có tiếng khóc nức nở của chị gái xen lẫn tiếng quát giận dữ: "Tao sắp bị mày hại c.h.ế.t rồi, Thẩm Duyệt sao mày không đi c.h.ế.t đi!"

Những lời mắng chửi như xối nước lạnh cứ thế trút xuống tai cô ấy...

Đầu óc cô ấy ong ong, quay cuồng.

Gió tháng 12 mang theo hơi lạnh buốt da thịt. Đứng trên cao, Thẩm Duyệt thấy tâm trí mơ màng, cô nhớ lại cái ngày cô đỗ vào Vân Đại. Mọi người vây quanh khen ngợi, bố mẹ coi cô là niềm tự hào. Ngay cả người chị gái dù cuộc sống ở nhà chồng không như ý nhưng vẫn luôn thương em, lén dúi tiền cho cô, bảo cô cố gắng học hành, thay đổi số phận.

Nhưng tất cả đã kết thúc rồi... Mọi cố gắng thêm nữa cũng chẳng còn ý nghĩa gì.

Một dòng lệ trong veo lăn dài trên má. Thẩm Duyệt buông tay, tờ giấy khám bệnh vẫn nắm chặt trong lòng bàn tay rơi xuống đất. ...

Theo sau một tiếng động chói tai vang vọng, Thẩm Duyệt rơi từ trên cao xuống, ngay trước mặt Trương Tiêu đang xách đồ ăn về dưới lầu!

"Á!!!!" Tiếng thét thất thanh của ai đó xé toang không khí.

Một tiếng "bịch" lớn, túi lẩu Mala tuột khỏi tay Trương Tiêu rơi xuống đất, nước lẩu nóng hổi chảy lênh láng ra ngoài.

"Mau gọi người đi! Có người nhảy lầu rồi!"

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 271