Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 287

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Thảo nào hôm qua nhà họ Đào đến Vân Thành rồi mà mãi không thấy đến trình diện ở đồn cảnh sát, mãi đến tối mịt mới chịu lộ mặt, hóa ra là chạy đi đòi tiền ở trường. Sợ đi muộn thì trường chạy mất chắc?

Yến Thanh không nói gì, Yến Tu Văn bên cạnh liếc Tiểu Trương một cái: "Cẩn thận lời ăn tiếng nói."

Mấy lời này mà để người khác nghe thấy, rồi truyền đến tai nhà họ Đào thì không biết sẽ có bao nhiêu rắc rối.

Tiểu Trương đưa tay lên miệng làm động tác kéo khóa miệng. Cậu cũng chỉ vì hôm qua gặp phải kiểu gia đình trơ tráo như vậy nên giờ mới không nhịn được mà phàn nàn vài câu. Dù sao thì những người khác đến cục cảnh sát, câu đầu tiên hỏi đều là hung thủ bắt được chưa, vụ án điều tra thế nào rồi, bao giờ thì nhận lại được thi thể.

Còn nhà họ Đào hôm qua đến cục cảnh sát, ngay cả việc gặp mặt Đào Ứng Thái cũng là do cảnh sát đề nghị, họ chỉ toàn hỏi về việc trường không chịu bồi thường, cảnh sát có thể giúp đi đòi được không, t.h.i t.h.ể cũng chẳng muốn nhận về.

Thật không biết Đào Ứng Thái có phải con gái ruột của họ không nữa.

Tiểu Trương thầm thở dài, đúng là làm nghề này lâu năm, chuyện gì cũng gặp qua.

Yến Thanh hiểu được phản ứng của Tiểu Trương, chỉ là cô đã thấy quá nhiều chuyện tương tự nên sớm đã chẳng còn gì để kinh ngạc.

Mọi sự trên đời vốn dĩ rất thực tế, không phải cha mẹ nào cũng yêu thương con cái sâu sắc, cũng không phải con cái nào cũng hiếu thuận với cha mẹ, lòng người muôn hình vạn trạng. ...

Cùng lúc đó, tại một phòng làm việc của nhà trường, gia đình họ Đào được mời vào.

Bố Đào đang gọi điện thoại: "Bảo mày đến đây để đông người hơn, đỡ bị bắt nạt khi đòi tiền, mà mày chỉ biết chơi game thôi à!"

Mẹ Đào bên cạnh kéo tay chồng, trách móc: "Ông quát nó làm gì? Bộ ông không đòi được chắc? Gọi một đứa trẻ con đến thì có tác dụng gì? Theo tôi ấy, phải gọi cả nhà chú hai, chú ba đến đây, cứ ngồi lì ở cổng, xem chúng nó có sợ mà đưa tiền không!" Con gái c.h.ế.t ở trường này, dựa vào cái gì mà không đền tiền chứ?

Bố Đào làu bàu: "Gọi họ đến thì tiền lại phải chia cho họ à, lãng phí thế?"

Mẹ Đào lúc này mới hiểu ra: "Cũng phải, con trai mình sau này còn cưới vợ mua nhà, phải tiết kiệm chút."

"Nuôi con bé lớn bao năm, còn cho nó ăn học, giờ không lấy lại được chút tiền thì nhà mình lỗ vốn to à?"

Đúng lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, một vị lãnh đạo nhà trường bước vào, bên cạnh là giáo viên chủ nhiệm của Đào Ứng Thái.

"Ông Đào, bà Đào, về sự việc của em Đào, chúng tôi vô cùng tiếc nuối. Em ấy luôn là một sinh viên ưu tú, xuất sắc về mọi mặt. Chúng tôi cũng hiểu được nỗi đau của ông bà khi làm cha mẹ...."

Lời còn chưa dứt, mẹ Đào bên cạnh đã mất kiên nhẫn ngắt lời: "Đau đớn gì mà đau đớn, buồn bã gì mà buồn bã, các người nói thẳng đi, khi nào thì trả tiền?"

"Trả tiền rồi chúng tôi đi ngay!" Lằng nhà lằng nhằng, trường to thế này, lẽ nào chút tiền ấy cũng không có?

Sắc mặt của Trưởng phòng Vương lập tức sa sầm. Ông từng gặp nhiều người mặt dày nhưng chưa thấy ai trơ trẽn đến mức này. Ông nén giận, kiên nhẫn giải thích: "Hiện tại cảnh sát vẫn chưa điều tra rõ ràng mọi chuyện..."

"Con gái tôi c.h.ế.t ngay trong trường các người!"

"Còn cần cảnh sát điều tra cái gì nữa?"

"Chắc chắn là bị bọn giảng viên, sinh viên các người ép c.h.ế.t rồi còn gì!"

"Các người ai nấy trông cũng khéo mồm khéo miệng, chẳng qua là muốn đuổi khéo chúng tôi đi thôi. Tôi nói cho mà biết, tiền này các người phải đền!"

"Nếu không, chúng tôi... chúng tôi sẽ lên, lên... Mẹ Đào gào lên, nhất thời không nhớ ra lời đã chuẩn bị sẵn.

Bố Đào bên cạnh vội tiếp lời: “Chúng tôi sẽ kiện các người ra tòa!”

"Để cho tất cả mọi người biết trường các người ép c.h.ế.t con gái người ta mà còn không chịu đền bù!"

Trưởng phòng Vương nghẹn một cục tức trong lòng, thật đúng là người có lý lẽ gặp phải kẻ ngang ngược, nói không thông.

"Chúng tôi cũng nào có nói là không bồi thường, nhưng phải đợi cảnh sát điều tra rõ ràng sự việc rồi mới thương lượng mức bồi thường được. Còn cái giá 3 triệu ông bà đưa ra thì không đời nào được chấp nhận!"

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 287