Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 310

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Yến Thù bên cạnh đã cười đến toe toét, quay sang nhìn Yến Thanh vẫn đang dọn giường bên kia: "Chị ơi, không cần dọn dẹp đâu ạ. Tối nay em ngủ chung giường với chị là được rồi mà."

Đã hơn nửa năm rồi cô không được ngủ cùng chị gái mình.

Yến Thanh đáp lời: "Giường nhỏ, hai người nằm chung sẽ chật lắm."

Yến Thù cong mắt cười: "Em không sợ chật đâu ạ."

Cao Lăng và Trương Tiêu ở cạnh đó không khỏi trầm trồ, ngưỡng mộ tình cảm gắn bó của hai chị em. Nhìn họ mà xem, vẫn có thể chen chúc ngủ chung trên một chiếc giường nhỏ hẹp. Tiếc là bản thân họ lại là con một, trong nhà chẳng có chị em gái, thi thoảng ở nhà cũng thấy trống vắng.

Đúng lúc này, Yến Thanh khẽ mím môi, quay đầu nhìn Yến Thù một cái, rồi nói: "Chị sợ."

Yến Thù: "..."

Cả căn phòng ký túc xá lập tức chìm vào một sự im lặng khó tả. ...

Bảy giờ tối, bốn người cùng đi ăn ở căn tin. Giờ này căn tin vẫn còn tấp nập sinh viên.

Bốn người vừa đến căn tin không lâu, sau khi gọi món thì bất ngờ chạm mặt người quen cũ.

"Thù Thù?" Tô Triệt hơi sững lại, không ngờ lại gặp Yến Thù ở đây: "Em được nghỉ học rồi à?" Hà Nhu đứng bên cạnh căng thẳng siết chặt khay cơm trong tay. Cô ta sợ nhất là Yến Thù và Tô Triệt nói chuyện với nhau. Hoàn toàn không ngờ rằng người tưởng không thi vào Vân Đại lại mò tới tận đây.

Cô ta biết gần đây Tô Triệt không hề liên lạc với Yến Thù. Hai người đã "chiến tranh lạnh" hơn nửa năm, hay đúng hơn là Yến Thù đơn phương "chiến tranh lạnh" với cậu ta. Giờ Yến Thù lại chạy đến Vân Đại, lẽ nào là muốn tìm Tô Triệt làm hòa?

Nếu họ làm lành rồi thì mình phải làm sao đây?

Yến Thù vốn đang vui vẻ nói chuyện đến mức nụ cười tươi rói trên môi, tâm trạng tốt đẹp lúc này lại bị Hà Nhu và Tô Triệt làm mất hứng. Cô khẽ nheo mắt: "À, có chuyện gì không?"

Tô Triệt bưng khay cơm, đi theo sát bên cạnh Yến Thù: "Sao đến Vân Đại mà không nói với anh một tiếng?"

Yến Thù cười nhạt, ánh mắt lướt qua Hà Nhu một lát, rồi đáp lời Tô Triệt: "Nói với anh làm gì? Để đến đây nhìn hai người tình tứ mùi mẫn, cho em ăn "cơm chó" à?"

Hà Nhu sững sờ, sau đó mặt đỏ bừng, khóe môi khẽ nhếch lên. Sự hiểu lầm này của Yến Thù, đối với cô ta mà nói, càng sâu càng tốt.

Cô ta lặng lẽ bưng khay cơm, lại cố tình nhích đến gần Tô Triệt hơn một chút.

Tô Triệt lại khẽ nhíu mày: "Em nói linh tinh gì thế, tình tứ mùi mẫn cái gì?"

"Hà Nhu lớn lên cùng chúng ta từ nhỏ, anh coi cô ấy như em gái. Cô ấy thi vào Vân Đại, chẳng lẽ anh không nên làm tròn bổn phận chủ nhà mà quan tâm một chút sao?"

Cậu ta không hiểu tại sao Yến Thù lại có thành kiến lớn với Hà Nhu như vậy. Trước đây cô ấy không thích, cậu ta cũng chỉ nghĩ Yến Thù còn nhỏ tuổi, đang giận dỗi nên cố tình gây sự, nhưng giờ đã trưởng thành cả rồi mà vẫn cứ tùy hứng như con nít.

Yến Thù thầm đảo mắt, lớn lên cùng nhau từ nhỏ cái gì chứ, cô không công nhận.

"Nhà họ Tô các anh đúng là thiếu em gái thật đấy nhỉ. Không như nhà họ Yến chúng em có anh cả, em với chị gái chẳng bao giờ vơ vơ nhận em gái bên ngoài đâu."

Cô ấy cười tủm tỉm: "Đã muốn làm tròn bổn phận chủ nhà để quan tâm người ta thì anh cứ việc dốc lòng vào nhé."

Nghe câu này, ánh mắt Tô Triệt mới giãn ra đôi chút. Cậu ta vẫn đi theo sát bên Yến Thù: "Thù Thù, tối nay em về nhà luôn hay để anh tìm khách sạn cho em ở tạm?"

Yến Thù: "Không cần đâu, em ở ký túc xá của chị em."

Nói rồi, cô ấy tìm một bàn trống rồi ngồi xuống. Tô Triệt đi sát theo sau, cũng nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh cô. Hà Nhu lòng đầy miễn cưỡng, cũng đành ngồi xuống, ngay sát bên Tô Triệt. Tô Triệt gắp một chiếc đùi gà, đặt vào khay cơm của Yến Thù một cách ân cần: "Em nhìn gầy quá, lại giảm cân rồi sao? Ăn nhiều vào bồi bổ đi, con gái gầy quá sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe đấy."

Yến Thù liếc nhìn Hà Nhu, bắt gặp cô ta đang siết chặt đôi đũa đến trắng bệch đầu ngón tay, cắn chặt môi dưới, ánh mắt găm thẳng vào chiếc đùi gà trong khay. Cô ta trông vừa tủi thân vừa tức giận.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 310