Một mặt Yến Thanh nhận thấy đồ ăn căn tin Vân Đại quả thực không tệ, mặt khác lại nghĩ giờ cũng đã khá muộn, lát nữa cô còn có việc quan trọng cần giải quyết nên đành chấp nhận ăn tạm ở căn tin, hứa hẹn ngày mai sẽ dẫn Yến Thù đi thưởng thức một bữa thịnh soạn hơn.
Yến Thù gật đầu: "Miễn là ngon miệng thì em chiều theo ý chị hết ạ."
Yến Thanh nghĩ bụng sẽ kéo vali giúp Yến Thù nhưng cô em đã nhanh tay giành lấy trước. Yến Thù cười híp cả mắt: "Chị ơi, giờ em khỏe lắm rồi đó. Một hai năm nữa khéo em còn tập được cả cơ bụng sáu múi cho mà xem."
Đến lúc này, Yến Thanh mới thực sự nhận thấy, nửa năm không gặp, Yến Thù đúng là đã trưởng thành lên không ít. Có lẽ do ngày nào cũng huấn luyện nặng đô và phơi mình dưới nắng gắt, dù làn da vẫn trắng nhưng không còn vẻ trong trẻo, non nớt như trước, thay vào đó là một khí chất chững chạc, điềm đạm hơn hẳn.
Chỉ có giọng nói ngọt ngào này là không đổi, mỗi tiếng "chị ơi" thốt ra đều khiến lòng người tan chảy, ngọt ngào đến say lòng.
Cùng lúc đó, tại phòng ký túc xá, khi nghe tin em gái Yến Thanh sắp đến, Cao Lăng và Trương Tiêu cuống quýt dọn dẹp mớ đồ đạc bừa bộn, sau đó lấy ra từ tủ mấy cây pháo giấy kim tuyến đã chuẩn bị từ trước, chỉ chờ đón người về.
Cửa còn chưa mở, hai người đã nghe thấy tiếng nói cười ríu rít vọng vào từ hành lang.
Cánh cửa vừa hé mở, Cao Lăng và Trương Tiêu đồng loạt giật pháo giấy, đồng thanh reo lên: "Chào mừng đến với nhà chúng tớ!"
Giây tiếp theo, không khí lập tức đông cứng lại một cách khó xử, vì cảnh tượng trước mắt không hề lộng lẫy hay lung linh như Cao Lăng và Trương Tiêu đã hình dung.
Dây kim tuyến rơi trúng người Yến Thanh đang dẫn đầu bước vào, khiến cô trông như đang đội một bộ tóc giả kim tuyến sặc sỡ, dài lượt thượt đến tận sàn.
Đối diện với ánh mắt "hình viên đạn" của Yến Thanh, cả hai ngượng nghịu gãi đầu cười trừ, chưa kịp thốt nên lời thì một cái đầu nhỏ xinh đã ló ra từ phía sau Yến Thanh, đôi mắt cong cong đầy ý cười, cất giọng ngọt ngào: "Chào các chị ạ!"
"Không ngờ em gái Yến Thanh lại là một cô bé ngọt ngào như vậy," Cao Lăng và Trương Tiêu ngớ người ra một lát rồi cũng vội vàng vẫy tay chào lại: "Chào... chào em."
Giọng hai cô gái hơi lắp bắp. Vốn dĩ họ nghĩ Yến Thanh lạnh lùng và khó gần như thế thì em gái chắc cũng chẳng khác là bao, nào ngờ lại hoàn toàn trái ngược.
Yến Thanh gỡ mớ kim tuyến vương vãi trên đầu và quần áo xuống. Cô thề rằng mình không hề biết Cao Lăng và Trương Tiêu lại bày trò này. Nếu không, cô đã kéo Yến Thù tránh đi trước rồi, đâu để mớ kim tuyến này rơi trúng mình.
Chưa đầy nửa tiếng, Yến Thù đã hoàn toàn nhập bọn với Cao Lăng và Trương Tiêu. Ba cô gái ngồi khoanh chân trên tấm thảm trải sàn, Yến Thù thích thú nghe hai người kể đủ chuyện của Yến Thanh ở trường, cười tít cả mắt.
"Còn nhớ lần trước nữa không, có một anh khóa trên khoa Ngoại ngữ, để theo đuổi cậu ấy, cứ chạy tới học ké mấy buổi, tặng bữa sáng không biết bao nhiêu lần, nhưng lần nào cậu ấy cũng trả lại tiền mặt. Chẳng hiểu sao mà Yến Thanh lúc nào cũng có sẵn nhiều tiền mặt đến thế không biết!"
Cao Lăng cười tủm tỉm kể. Rõ ràng bây giờ mọi người rất ít dùng tiền mặt, vậy mà Yến Thanh lúc nào cũng có sẵn tiền lẻ trong túi.
"Cuối cùng anh ta không nhịn được nữa, chạy thẳng đến dưới lầu ký túc xá, xếp một đống nến hình trái tim, ôm bó hoa 99 đóa hồng tỏ tình với cậu ấy. Lời tỏ tình rất tha thiết, nghe là biết đã chuẩn bị công phu lắm rồi, cuối cùng em đoán xem sao?”
Yến Thù tò mò chớp mắt: "Chị ấy từ chối ạ?"
Trương Tiêu ngồi bên cạnh không nhịn được phì cười: "Cậu ấy hỏi anh kia là ai ha ha ha ha!"
Cả phòng ký túc xá lập tức tràn ngập tiếng cười giòn giã, ba người ôm bụng cười ngặt nghẽo.
Yến Thanh đang dọn dẹp giường bên cạnh khẽ mím môi. Cô đúng là không quen người ta thật mà, hỏi như vậy cũng là bình thường thôi, có gì mà buồn cười đến thế chứ?
Cao Lăng tiếp lời, hào hứng: "Còn nữa còn nữa, anh ta tỏ tình thất bại chuẩn bị đi về thì cô lao công đã đứng đợi sẵn đó từ nãy giờ rồi, chỉ chờ người đi để lên dọn dẹp. Yến Thanh còn trả thêm tiền công dọn dẹp cho cô ấy, rồi bảo anh kia nhớ dập tắt hết nến đi, đừng làm phiền cô lao công ha ha ha ha!
Ngày hôm sau, tên tuổi Yến Thanh nổi tiếng khắp trường. Mọi người đều biết cô ấy khó theo đuổi, lại còn được tiếng là sinh viên gương mẫu, yêu môi trường học đường ha ha ha..."