Ngày trước, trên đường tìm lại con gái ruột, họ tìm thấy Yến Thù. Ban đầu họ định đưa cô bé đến cô nhi viện, nhưng vì con bé đang sốt cao, đành phải đưa đến bệnh viện trước đã.
Cứ thế chăm sóc, họ dần nảy sinh tình cảm sâu đậm với cô con gái nuôi này.
Sau này hết sốt cao, trên đường đưa con bé đến cô nhi viện, cô bé không hề khóc lóc, mè nheo, chỉ nhìn chằm chằm vào bà, như thể cảm nhận được mình sắp bị bỏ rơi, rồi hỏi vợ chồng bà có phải cũng không cần nó nữa không.
Một đứa bé chỉ mới vài tuổi lại hỏi câu như vậy khiến họ đau lòng khôn xiết, thực sự không nỡ lòng nào bỏ lại ở cô nhi viện nữa, thế là họ làm thủ tục, đưa con bé về nhà cũ của nhà họ Yến để bà cụ có người bầu bạn, chăm sóc tuổi già.
Sau này lớn hơn một chút, đến tuổi đi học, bà cụ mới cho đón cô bé về sống cùng.
Khi đó, vừa mất con gái lại có con nuôi, bà luôn cảm thấy đây là một gợi ý của ông trời, với hy vọng rằng nếu họ chăm sóc tốt cho con gái nuôi, thì cũng sẽ có một người tốt bụng nào đó cứu được con gái ruột của họ và chăm sóc nó tử tế.
May mắn thay, bây giờ con gái ruột cũng đã trở về bên cạnh.
Yến Đình Chu từ từ siết c.h.ặ.t t.a.y bà xã. Những ngày tháng hạnh phúc thế này sẽ còn rất dài và lâu nữa, cả gia đình họ sẽ không bao giờ lạc mất nhau thêm một lần nào nữa.
Khi về đến nhà họ Yến, cả gia đình mới hay, trong một tháng qua, Vân Thành cũng đã xảy ra không ít chuyện động trời.
Trong suốt bảy đêm từ mùng một đến mùng bảy Tết Nguyên Đán, Vân Thành chấn động với bảy vụ án mạng liên tiếp. Cả bảy nạn nhân đều là nữ giới, với những cái c.h.ế.t đầy bí ẩn và tàn khốc. Gần như toàn bộ lực lượng cảnh sát Vân Thành đã được huy động để điều tra vụ án g.i.ế.c người hàng loạt kinh hoàng này, và Yến Tu Văn cũng vì thế mà khẩn trương quay về thành phố.
Thế nhưng, vụ án đã kéo dài hàng tháng trời mà vẫn chưa tìm thấy bất kỳ manh mối nào. Mối quan hệ xã hội của các nạn nhân không hề có sự giao thoa, nơi làm việc cũng khác biệt hoàn toàn. Điểm tương đồng duy nhất giữa họ chỉ là giới tính nữ.
Thông tin về vụ án lan truyền nhanh chóng khắp Vân Thành, gây hoang mang trong lòng công chúng. Những người phụ nữ độc thân phải tăng ca về khuya, dù đi bộ hay gọi xe công nghệ, đều sống trong lo sợ.
Sau mười một giờ đêm, những con phố từng náo nhiệt giờ đây chìm trong tĩnh lặng. Ngay cả hàng quán vỉa hè cũng thưa thớt hẳn, chỉ còn lác đác vài gánh hàng vắng bóng khách quen.
Gia đình họ Yến cũng không ngoại lệ. Trước khi khai giảng, mẹ Yến đã ra lệnh cấm hai cô con gái ra khỏi nhà sau sáu giờ tối, lo sợ những điều bất trắc.
Đúng năm giờ chiều hôm ấy, Yến Thù hào hứng kéo Yến Thanh đòi đi ăn tối cùng Hách Mẫn, nhưng lập tức bị mẹ Yến ngăn cản.
Mẹ Yến liếc nhìn đồng hồ, cau mày: "Hai đứa ăn xong đã hơn sáu giờ rồi, muộn thế thì không được.
Ngoài đường bây giờ nguy hiểm lắm, tốt nhất là đừng đi. Hay là con rủ bạn về nhà mình ăn tối, ăn xong thì ở lại qua đêm luôn cũng được."
Yến Thù vỗ n.g.ự.c trấn an mẹ: "Mẹ yên tâm, tụi con ăn ở quán gần chỗ chú út thôi mà. Ăn xong sẽ sang tìm chú ngay, rồi tối chú đưa tụi con về luôn."
Phải nói là, trong gia đình họ Yến, Yến Tu Văn luôn là cái tên mang lại cảm giác an toàn và tin cậy tuyệt đối. Chỉ riêng thân phận của anh thôi đã đủ khiến mọi người an tâm.
Mẹ Yến thoáng chần chừ: "Chú út dạo này bận rộn như vậy, hai đứa sang đó liệu có tiện không?"
Với vụ án g.i.ế.c người hàng loạt khiến cả Vân Thành xôn xao, chú út con chắc đến bữa cơm cũng chẳng có thời gian ăn đàng hoàng.
"Thôi được rồi. Hai đứa tiện thể mang hộp canh nhà mình hầm qua cho chú út bồi bổ luôn nhé."
Yến Thù nghe thế thì mắt sáng rỡ, tươi cười: "Dạ, không thành vấn đề ạ!"
Yến Thanh nhìn Yến Thù toe toét cười, thầm biết chuyến đi này của cô bạn chắc chắn còn có ẩn ý khác, không chỉ đơn thuần là ăn tối với Hách Mẫn.
Rời khỏi nhà họ Yến, Yến Thù tức tốc dẫn Yến Thanh đến thẳng cục cảnh sát. Chẳng cần biết Yến Tu Văn có mặt hay không, cô chỉ dặn dò Tiểu Trương một tiếng, đặt hộp canh xuống rồi vội vã rời đi.