Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 376

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Cao Lăng bĩu môi, miễn cưỡng lồm cồm bò dậy. Khoảnh khắc nhìn thấy ly trà sữa, vẻ mặt ủ dột lập tức tan biến. Cô ấy ôm chặt ly trà sữa, uống liền mấy ngụm lớn, vừa nhồm nhoàm vừa hỏi Yến Thanh, đôi mắt sáng lên lấp lánh: "Sao cậu biết mình thèm uống trà sữa hãng này lâu lắm rồi?"

Đây là quán "hot trend" dạo gần đây, có rất nhiều vị, nghe đồn ngon lắm nhưng giá cả khá chát. Một ly rẻ nhất cũng gần ba mươi tệ, cô ấy cứ tiếc tiền mãi không dám mua.

Trương Tiêu đứng cạnh thấy bộ dạng đó của cô ấy, không nhịn được bật cười. Quả nhiên, trên đời này chẳng có vấn đề gì mà một ly trà sữa không thể giải quyết được! Yến Thanh cười: "Mình đoán thôi."

Một lúc lâu sau, trong phòng lại vang lên tiếng cười nói vui vẻ. Người đi ngang qua nghe thấy, không khỏi thắc mắc trong lòng: "Người này chẳng phải đang bị chửi te tua trên diễn đàn sao, sao giờ lại còn cười được cơ chứ?"

Buổi tối Cao Lăng nằm trên giường, không nhịn được lại vào diễn đàn xem. Những lời chửi bới ban ngày đã lắng xuống. Có người chụp màn hình bảng tin của cô ấy, trên đó hiện rõ một lượt "thích" của Yến Thanh.

Bên dưới bài đăng là vô số bình luận nhưng không còn ai chửi nữa.

Lầu 1: [Thôi giải tán đi, xem ra quan hệ trong phòng người ta tốt đẹp lắm.]

Lầu 2: [Tự dưng thấy đáng yêu ghê, kiểu như cả thế giới quay lưng lại với cậu thì mình vẫn đứng sau lưng cậu vậy, cứu mạng... tình bạn "đỉnh của chóp".]

Lầu 3: [Thật ra mình cũng học khoa Luật nè, nói thật là không thân với Mẫn Hinh lắm nhưng từng nói chuyện với Cao Lăng vài lần rồi. Có lần mình lỡ làm rơi cặp của Cao Lăng bị bẩn hết cả, vậy mà bạn ấy cũng không hề giận, tính tình thẳng thắn nhưng đúng là người tốt bụng.]

Lầu 4: [Đồng quan điểm với bạn trên, mình cũng dân Luật đây. Giữa Mẫn Hinh và Cao Lăng, nếu bắt buộc phải chọn, mình chắc chắn ưu tiên thân với Cao Lăng hơn. Mẫn Hinh đúng kiểu động một tí là nước mắt lưng tròng, khó chịu thật sự, đến mức mình không dám bắt chuyện, sợ lại làm bạn ấy khóc.]

Lầu 5: [Nhân chứng tại hiện trường xin xác nhận, bài thuyết trình đó đúng là dở tệ, ai nhìn cũng rõ là chỉ gom đại hình ảnh với tài liệu chứ không có sự đầu tư gì, hoàn toàn nhờ bạn Yến gánh còng lưng cả nhóm, nếu không thì chắc cả bốn đứa đều toang. Giảng viên môn chuyên ngành này của tụi mình là "Diêm Vương" khét tiếng đó nha.]

Lầu 6: [Quá chuẩn luôn! Bạn họ Mẫn được hời rồi còn lên mạng than vãn khóc lóc, nói thật là bó tay với bạn ấy luôn.]

Lầu 7: [Có bị tẩy chay hay không thì tớ không biết, nhưng đây là chuyện riêng của họ, mọi người nên giải tán đi thôi.]

Cao Lăng lướt bài đăng, thấy không ít bạn học cùng khoa đứng ra bênh vực mình, nhất thời cô ngẩn người, không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Rõ ràng ban ngày cô còn đang bị chửi te tát mà...

Cô thấy một tài khoản quen quen, là người ở phòng bên cạnh, liền nhắn tin riêng để cảm ơn.

Đối phương trả lời ngay lập tức: "Không có gì đâu, tớ chỉ nói sự thật thôi. Nếu muốn cảm ơn thì cảm ơn cô bạn cùng phòng của cậu ấy. Hôm nay cậu không đến lớp, bạn ấy đã bao tất cả mọi người trong khoa bọn mình uống trà sữa, chắc là cũng để giải quyết chuyện lùm xùm của các cậu."

Hơn hai trăm ly trà sữa. Riêng cái sự chịu chi này thôi cũng đủ để mọi người lên mạng nói vài lời khách quan rồi.

Nhìn bức ảnh đối phương gửi qua, mỗi người cầm một ly trà sữa, Cao Lăng ngớ người ra. Cô ấy vội vàng tuột xuống giường, ôm chầm lấy đùi Yến Thanh vừa tắm xong, khóc rống lên đầy kịch tính: "Phú bà của em! Bao nuôi em đi mà!"

Yến Thanh đang dùng khăn bông lau tóc, mặt đầy dấu chấm hỏi: "???"

Trương Tiêu đứng cạnh đã hiểu ra mọi chuyện, thấy Yến Thanh bị Cao Lăng ôm trọn cả hai chân, liền buông lời trêu chọc, đá nhẹ cô bạn một cái: "Xê ra xíu coi, chừa cho tao một chân chứ..."

Một mình ôm trọn cả hai chân, đúng là có hơi tham lam quá rồi.

Hành động "chơi lớn" này của Yến Thanh nhanh chóng lan rộng. Một mặt, dư luận bàn tán về hành vi "mua chuộc" này đáng khinh bỉ, mặt khác lại không khỏi thầm muốn "xin vía phú bà" để được bạn bè "bao" như thế. Thật ra, một ly trà sữa cũng chỉ vài chục tệ, chỉ cần nhịn ăn một bữa là có thể uống được, chẳng phải chuyện gì quá to tát.

Ai cũng ngầm hiểu, những người này chịu đứng ra nói đỡ, thực chất là vì bản thân Cao Lăng và Trương Tiêu vốn dĩ không hề đáng ghét chút nào.

Thế nhưng hơn hai trăm ly trà sữa thì lại không còn là chuyện chỉ nhịn ăn một bữa nữa rồi.

Mẫn Hinh nghiến chặt răng, chiếc điện thoại trong tay cô ta gần như sắp bị bóp nát. Có tiền thì oai lắm hả...?

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 376