Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 383

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Hà Nhu luôn có thói quen quan sát phản ứng, cảm xúc của người xung quanh nên cô ta thực ra còn nhạy cảm hơn người bình thường.

Vấn đề lớn nhất của cô ta là luôn xem những người hoàn toàn không gây uy h.i.ế.p thành kẻ thù trong tưởng tượng.

Nếu không, với tâm cơ và thủ đoạn của cô ta, việc nắm chắc Tô Triệt để bước vào cửa lớn nhà họ Tô cũng không phải là không thể.

Nói tóm lại, cô ta suy nghĩ quá nhiều, nhưng tầm nhìn lại quá hạn hẹp, nên khó lòng làm nên chuyện lớn.

Hà Nhu nhíu chặt mày, dường như hiểu được ý trong lời nói của Yến Thanh nhưng lại dường như không hiểu.

"Cô có ý gì?"

Yến Thanh ném khăn giấy vào thùng rác, quay người nhìn Hà Nhu: "Ý tôi là cô nên trải đời thêm đi."

Hà Nhu ngẩn người một lúc, mãi đến khi Yến Thanh đã khuất dạng mới bỗng dưng hiểu ra ý của câu nói cuối cùng, sắc mặt lập tức tối sầm. Cô ta quay người định tìm Yến Thanh để tính sổ, nhưng đối phương đã biến mất từ lúc nào rồi.

Buổi tối, lúc thanh toán ở quán lẩu, mấy người đang chen chúc nhau, điện thoại của Yến Thanh trượt khỏi tay. Tô Triệt đang chờ thanh toán phía sau, thuận tay cúi xuống nhặt lên, rồi đưa cho Yến Thanh.

Yến Thanh nhận lấy điện thoại: "Cảm ơn."

Tô Triệt khẽ gật đầu, ánh mắt dừng trên bàn tay trống không của mình, rồi nhanh chóng thu lại.

Hà Nhu đứng sau thấy cảnh này liền cắn môi, dù biết Yến Thanh không có ý gì với Tô Triệt nhưng vẫn cứ thấy bất an trong lòng.

Cứ cảm thấy hôn ước với Tô Triệt chính là trở ngại lớn nhất hiện tại của cô ta.

Bây giờ Yến Thanh tỏ vẻ không thích Tô Triệt nhưng sau này thì sao, không chắc sau này cô lại nảy sinh tình cảm, lại thích anh ta, đến lúc đó mình phải làm sao?

Không được, phải nghĩ cách, nhất định phải khiến chuyện hủy hôn của họ trở thành sự thật không thể lay chuyển được. "Tiêu Tiêu, cậu cứ về trường cùng đàn anh Du đi nhé, tớ với Thanh Thanh còn muốn ghé siêu thị gần đây dạo một lát, mua chút đồ."

Cao Lăng khoác tay Yến Thanh, vừa cười tủm tỉm vừa nói với Trương Tiêu, trong lòng thầm nhủ: Dù sao đôi trẻ kia cũng mới chớm hẹn hò, đang trong giai đoạn mặn nồng, mình là bạn cùng phòng thì phải biết ý, cho họ chút không gian riêng tư chứ.

Mặt Trương Tiêu thoáng đỏ lên, cô ấy vẫy tay với Cao Lăng và Yến Thanh: "Vậy hai cậu về ký túc xá sớm nhé."

Cao Lăng cười vẫy tay, vội vàng kéo Yến Thanh chạy đi.

Đàn anh Du từ từ nắm lấy tay Trương Tiêu: "Hai người bạn cùng phòng này của em tốt thật đấy, rất quan tâm chăm sóc em."

Trương Tiêu gật đầu: "Vâng ạ, quan hệ của bọn em vẫn luôn rất tốt."

Ở phía bên kia quán lẩu, Ngải Hiên có việc nên đã về trước. Tô Triệt thanh toán xong, bước ra cửa quán, thấy Hà Nhu vẫn chưa vội rời đi, bèn trầm giọng hỏi: "Ban nãy trong quán lẩu, em đã nói gì với Yến Thanh?"

Hà Nhu nhất thời hơi ngẩn ra: "Gì cơ?"

Đôi môi mỏng của Tô Triệt mím chặt. Ban nãy, khi định vào nhà vệ sinh, anh đã thoáng thấy hai người họ đứng nói chuyện từ xa. Dù chỉ mới vài câu, không khí đã có vẻ căng thẳng, cứ như vừa xảy ra tranh cãi.

Yến Thanh không giống Yến Thù, cô ấy ít nói, tính tình cũng chẳng dễ gây gổ. Vậy thì chỉ có thể là Hà Nhu đã nói gì đó khiến cô không vui.

"Có phải em đã kiếm chuyện với cô ấy, nói điều gì khiến cô ấy không vui đúng không?”

Thấy Tô Triệt nghiêm mặt chất vấn, tim Hà Nhu lập tức đập thịch một tiếng, không khỏi hoảng loạn.

Cô ta hoảng loạn không phải vì bị chất vấn, mà là vì sự thay đổi rõ rệt trong thái độ của Tô Triệt với Yến Thanh. Từ ghét bỏ, bài xích ban đầu, đến sự chấp nhận cô trong lễ kỷ niệm trường, và giờ đây, anh ấy đã bắt đầu thực sự để tâm.

Nếu người Tô Triệt thích là Yến Thù, cô ta có thể hoàn toàn tự tin. Nhưng nếu anh ấy thích Yến Thanh...

Hà Nhu giật giật khóe môi, cố nặn ra một nụ cười: “Đâu có nói gì đâu, chỉ là hỏi thăm bà nội Yến một chút thôi, dù sao trước đây mỗi lần Tết đến nhà em đều qua chúc Tết bà mà."

Tô Triệt nghe vậy, sắc mặt cũng khẽ biến đổi. Năm nay đến nhà họ Yến, bà cụ Yến nói cơ thể không khỏe, đến lúc họ rời đi cũng không ra gặp mặt tiễn.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 383