Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 408

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Mặc dù ê-kíp nói có chuẩn bị trang phục và đạo cụ, nhưng dù sao giờ đây nhất cử nhất động của chị gái đều bị cư dân mạng soi rất kỹ. Những chi tiết về ngoại hình thế này vẫn cần phải chú ý cẩn thận, để tránh lúc vào trường quay bị người ta chụp được rồi lại lôi ra bôi nhọ.

Yến Thanh nằm nghỉ ngơi một lát, nhìn cô em gái bận rộn sắp xếp mọi thứ đâu vào đấy, ngăn nắp gọn gàng, không khỏi bật cười.

"Thôi được rồi, đừng dọn nữa. Qua đây nằm nghỉ một lát đi."

Yến Thù do dự một chút, rồi vẫn đặt quần áo trong tay xuống, nằm xuống cạnh Yến Thanh. Cô vừa dùng ngón tay nghịch mái tóc đen dài của chị, trong lòng vừa có chút phấn khích: "Chị ơi, chị nói xem sau này chị có thành ngôi sao lớn không ạ?"

Yến Thanh bật cười: "Không đâu em."

Yến Thù trầm ngâm, vậy thì hơi tiếc thật.

Đây là lần đầu tiên Yến Thanh đi xa một mình kể từ khi về nhà họ Yến. Gia đình không thể yên tâm được, muốn tìm một trợ lý đi theo chăm sóc ăn uống, sinh hoạt cho cô, nhưng lại lo người ngoài không tận tâm.

Cuối cùng vẫn là Yến Thù đòi đi theo. Nhờ hồi nhỏ chăm sóc Yến Trăn không thể tự lo liệu sinh hoạt, bất kể là nấu cơm hay làm việc gì khác, cô đều thành thạo cả. Lần này được đi cùng chăm sóc chị gái, trong lòng cô vô cùng vui vẻ, coi như là một chuyến du lịch.

Bà Yến thấy hai chị em đi cùng nhau cũng yên tâm hẳn. Dù sao con gái lớn tính tình ổn trọng, con gái nhỏ lại chu đáo, biết chăm sóc người khác. Hai chị em này ở cùng nhau thì chẳng có gì đáng lo cả.

Hai cô con gái vừa đi hôm đó, bà liền thu dọn vài bộ quần áo và đồ đạc, đóng gói xong liền bay thẳng ra nước ngoài đoàn tụ với chồng. Cặp vợ chồng già thật ngọt ngào biết bao.

Yến Trăn là người về nhà cuối cùng. Kéo chiếc vali to sụ vào nhà, anh mệt đến mức ngả dài trên sofa.

Quản gia vội vàng đến giúp anh thu dọn hành lý. Yến Trăn đảo mắt nhìn quanh, không thấy ai ra đón, liền hỏi: "Bác ơi, mọi người trong nhà đâu cả rồi ạ?"

Sao không thấy ai hết vậy?

Mọi khi anh về, người thì lăng xăng trong phòng khách cằn nhằn, người thì xách hành lý giúp, người thì ngồi chễm chệ chiếm chỗ trên sofa. Giờ đột nhiên vắng lặng thế này, anh thấy hơi không quen, cảm giác trống trải lạ thường.

Quản gia cười giải thích: "Cô Yến Thanh và cô Yến Thù đi Hoành Sơn ghi hình show thực tế rồi. Bà chủ ra nước ngoài tìm ông chủ rồi."

Yến Trăn gật đầu. Anh có nghe loáng thoáng chuyện hai em gái đi quay show nhưng không hỏi kỹ cũng không biết họ đã đi rồi. Anh xoa bụng, trưa chưa ăn gì, giờ đói hoa cả mắt: "Bác ơi, có gì ăn không ạ?” "Tối nay cháu muốn ăn đồ nướng, bác lấy cái lò nướng BBQ mà bố cháu khóa trong kho ra dùng được không ạ?”

Dù sao thì bố cũng không có nhà.

Chìa khóa kho trong nhà chỉ có hai chiếc: một chiếc bố Yến Đình Chu giữ, chiếc còn lại quản gia đang cầm.

Chiếc lò nướng này trước đây bà chủ mua, chỉ muốn thỉnh thoảng cả nhà ăn đồ nóng hổi tại gia. Ai ngờ bị ông chủ Yến Đình Chu phát hiện, không nói một lời liền khóa thẳng vào kho. Trừ lúc Tết lấy ra dùng, ngày thường tuyệt nhiên không thấy tăm hơi.

Giờ nhà chẳng có ai, chẳng phải là lúc anh tha hồ làm theo ý mình sao? Nghĩ vậy, Yến Trăn lập tức hào hứng hẳn lên.

Quản gia cười đáp: "Cậu chủ ăn cơm đi ạ. Tủ lạnh có đồ ăn chế biến sẵn, đổ vào nồi xào nóng lên là ăn được ngay rồi."

Cậu chủ mà muốn ăn đồ nướng, e là tối nay lại phải lo đưa ra vào bệnh viện, quản gia thầm nghĩ. Mình già rồi, nửa đêm không chạy tới chạy lui nổi nữa đâu.

Yến Trăn nghe vậy liền ngồi bật dậy, nhíu mày: "Đồ ăn sẵn không ngon đâu ạ, bác gọi người nấu cơm đi."

Quản gia lại giải thích: "Vì nhà không đông người, lúc đi bà chủ đã cho cô giúp việc nấu ăn nghỉ phép mấy ngày rồi. Cậu chủ cứ ăn tạm gì đó lót dạ đi ạ." Nói rồi, quản gia đi vào bếp chuẩn bị hâm nóng thức ăn cho Yến Trăn.

Nghe quản gia nói thế, Yến Trăn ngớ người ra. Cả nhà này quên mất còn có anh ở nhà rồi sao?

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 408