Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 437

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Yến Thanh vẫn giữ nguyên thái độ ban đầu: "Tùy các người."

Nói đoạn, cô cúp máy, dứt khoát giật lấy điện thoại trong tay Yến Trăn và gọi bảo vệ khu nhà đến tống cổ cặp vợ chồng kia đi ngay lập tức.

Rất nhanh sau đó, bảo vệ khu nhà đã tới, đuổi cặp vợ chồng đang la lối ầm ĩ bên ngoài đi. Xung quanh cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại.

Yến Trăn âm thầm giơ ngón cái khen ngợi Yến Thanh trong lòng, quả nhiên vẫn phải là em gái mình!

Yến Thù đứng bên cạnh, tâm trạng đang vui vẻ bỗng chốc trở nên phức tạp, có chút lơ đãng sau sự cố bất ngờ này. Một bàn đầy ắp đồ nướng thơm phức nhưng Yến Thù, người vốn đang đói meo, giờ đây lại khó mà nuốt trôi dù chỉ một miếng. Chỉ cần tâm trí tĩnh lại đôi chút, cô lại nghĩ ngay đến cảnh cặp vợ chồng lạ mặt gào thét inh ỏi bên ngoài lúc nãy.

Yến Trăn nhận ra tâm trạng bất ổn của em gái, sợ cô nảy sinh ý định đi gặp cặp vợ chồng kia nên lên tiếng trấn an: "Họ đã tìm được đến tận đây rồi, chứng tỏ nếu trước kia họ thật sự muốn tìm thì hoàn toàn có thể tìm được thôi."

Dù sao thì nhà họ Yến cũng chưa bao giờ cố tình che giấu lai lịch hay tung tích của Yến Thù. Nếu cha mẹ ruột của cô thật lòng muốn tìm, chắc chắn đã tìm thấy từ lâu rồi, hà cớ gì phải đợi đến tận bây giờ.

"Anh còn thấy họ lái xe ô tô riêng đến kia mà." Yến Trăn nói thêm: "Xem ra nhà cũng không thiếu tiền. Bao nhiêu năm không hề đoái hoài, bây giờ lại đường đường đến tận cửa, không biết là có mưu đồ gì."

Yến Trăn ngày thường có vẻ lông bông, chẳng mấy khi ra dáng anh trai, thế nhưng vào thời khắc quan trọng, từng lời anh nói ra lại cực kỳ có lý, đánh trúng tâm lý, xé toạc trọng tâm vấn đề.

Những điều anh nói, thật ra Yến Thù cũng tự mình nghĩ ra được nhưng cô vẫn không thể nào không bận tâm. Yến Thù quay sang nhìn chị gái Yến Thanh: "Chị ơi, chị nói xem họ có quay lại nữa không?” Xem cái kiểu làm loạn hôm nay thì rõ ràng là họ quyết không bỏ cuộc mà muốn gặp bằng được cô.

Yến Thanh bình tĩnh gật đầu: "Không sao đâu, đợi lần sau họ đến rồi mình tính tiếp."

Yến Trăn đứng bên cạnh chen vào: "Nếu họ còn dám đến làm ầm ĩ nữa, anh sẽ vác chổi ra đuổi đi!"...

Cùng lúc đó, tại sở cảnh sát...

Cặp vợ chồng kia đã đến trình báo, nói rằng họ đã tìm thấy cô con gái thất lạc hơn mười năm trước, nhưng gia đình đang nuôi dưỡng lại cố tình giấu cô bé đi, không cho họ gặp mặt. Họ đến đây để nhờ cảnh sát can thiệp. Khi cặp vợ chồng nhắc đến tên nhà họ Yến, cả Cảnh sát Trương lẫn người ghi biên bản đều thoáng ngạc nhiên. Cảnh sát Trương phải xác nhận lại mấy lần: "Ông Hà, bà Lý, hai vị chắc chắn con gái mình hiện đang ở nhà ông Yến Đình Chu sao?"

Ở thành phố Vân này, nhắc đến Yến Đình Chu thì ai mà không biết cơ chứ.

Ông Hà Vĩ và vợ là bà Lý Tường nhìn nhau rồi quả quyết gật đầu: " Đúng là ở nhà họ Yến, con bé bây giờ tên là Yến Thù. Hôm nay chúng tôi tìm đến đó nhưng họ lại tỏ thái độ rất ngang ngược, vô lý, kiên quyết không cho chúng tôi gặp con bé."

Cảnh sát Trương lập tức cảm thấy khó hiểu. Anh biết nhà họ Yến có hai cô con gái, một là Yến Thanh, hai là Yến Thù. Anh cũng biết Yến Thanh từng bị thất lạc nhiều năm mới tìm về được, nhưng lại chưa từng nghe nói Yến Thù không phải con gái ruột của họ.

"Ông Hà, bà Lý, tình hình hai vị trình bày chúng tôi đã nắm được sơ bộ." Cảnh sát Trương nói: "Xin hỏi năm đó hai vị đã báo án ở đâu ạ? Chúng tôi cần ghi lại thông tin cá nhân cụ thể của hai vị và tìm hồ sơ báo án năm ấy để đối chiếu."

Lời nói của Cảnh sát Trương khiến hai vợ chồng đều ngẩn người. Thấy sắc mặt họ có vẻ khác lạ, anh giải thích thêm: "Chúng tôi cần biết năm đó hai vị bị mất con ở đâu, kết hợp với hồ sơ báo án và kết quả điều tra để xác nhận tình hình có đúng sự thật hay không. Chỉ khi đó, chúng tôi mới có thể hỗ trợ hai vị xác minh xem cô con gái nhà họ Yến có phải là con gái thất lạc của hai vị không."

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 437