Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 482

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Cô đã báo cảnh sát nhưng phía cảnh sát không có chút manh mối nào, cho đến tận bây giờ đã tròn một năm.

Chỉ có hai khả năng: Một là anh ta thực sự đã mang tiền bỏ trốn, hoặc hai là anh ta đã gặp chuyện không hay.

Những sự việc tương đồng đến kỳ lạ này khiến An Dạng không khỏi đặt nghi vấn lên gia đình cậu mợ.

Nhưng cảnh sát cũng đã điều tra về phía gia đình cậu mợ, không tìm thấy điểm nào khả nghi.

Có điều kỳ lạ là, sau khi chồng chưa cưới mất tích, nhà cậu mợ lại trở nên cực kỳ nhiệt tình với cô, đặc biệt là Tô Yên, cứ bám riết lấy cô, đi đâu cô ta cũng đòi đi theo. Lần trước, cô định đi gặp một người bạn của Chu Nghiên, người này trước đó phụ trách mảng bản quyền ở nước ngoài, gần đây mới được công ty điều về nước.

Vậy mà Tô Yên cứ nhất quyết đi theo, bất đắc dĩ, An Dạng đành chuyển cho cô ta một khoản tiền để mua chiếc túi xách mà cô ta hằng ao ước bấy lâu.

Sau khi gặp người bạn đó của Chu Nghiên, An Dạng càng chắc chắn rằng anh ta tuyệt đối không ôm tiền bỏ trốn. Bởi vì ngay trước khi Chu Nghiên mất tích không lâu, anh ta đã nhờ bạn bè đặt làm riêng một chiếc nhẫn kim cương do chính tay anh thiết kế ở nước ngoài, nghe nói là để chuẩn bị cầu hôn cô. Qua người bạn đó, cô biết được Chu Nghiên luôn hiểu An Dạng khao khát một mái ấm nên đã sớm có ý định cầu hôn cô, thậm chí còn xem xong nhà, chuẩn bị mua để làm nhà tân hôn.

Một người định ôm tiền bỏ trốn sao lại đặt nhẫn kim cương cầu hôn, lại còn chuẩn bị mua nhà?

Tất cả như một màn sương mù bao phủ lấy cô, nhưng cô luôn mơ hồ cảm nhận được dường như Chu Nghiên vẫn luôn ở bên cạnh mình, giống như năm xưa sau khi mẹ kế mất tích, cô vẫn luôn cảm thấy có ai đó đang âm thầm che chở cho mình.

“Cô Yến, tôi nghe Đỗ Hằng Thanh nói cô có thể nhìn thấy người đã khuất, xin hỏi cô có thể giúp tôi xem xem họ có phải đã …”

An Dạng nói đến đây thì nghẹn lại, cổ họng như bị ai bóp nghẹt, cô không thể thốt ra chữ cuối cùng, dù trong lòng đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.

Yến Thù lắng nghe, lòng cũng không khỏi xót xa thay cho An Dạng đang ngồi trước mặt. Những người tốt với cô lần lượt rời đi, khó khăn lắm mới gặp được người thật lòng yêu thương, tưởng rằng khổ tận cam lai sắp có một mái ấm, vậy mà người đó lại mất tích.

Ngón tay Yến Thanh gõ nhẹ từng nhịp xuống mặt bàn, nhìn An Dạng với vẻ mặt tiều tụy, xanh xao trước mắt: “Chị An, nếu đúng như chị nghi ngờ vậy chị sẽ làm gì?”

An Dạng hơi sững người, nếu đúng như cô nghi ngờ, chuyện của mẹ kế và Chu Nghiên thực sự có liên quan đến gia đình cậu mợ, vậy cô sẽ làm gì…

“ Tôi chưa nghĩ kỹ.”

Cô chỉ muốn một câu trả lời, chứ chưa từng nghĩ đến cái giá phải trả và hậu quả đằng sau câu trả lời đó.

Gia đình cậu mợ đã là những người thân cuối cùng của cô trên đời này, cô phải làm sao đây?

Nhìn vẻ mặt của An Dạng, Yến Thanh hiểu ý. Cô viết số điện thoại của mình vào một mẩu giấy, đẩy về phía An Dạng.

“Chị An, đợi khi nào chị nghĩ thông suốt rồi hãy tìm tôi.”

An Dạng nhận lấy mẩu giấy, nắm chặt trong lòng bàn tay, lòng rối bời, một lúc sau mới gật đầu: “Cảm ơn…”

Yến Thù đứng cạnh muốn nói gì đó, nhưng thấy dáng vẻ của chị gái, lời đến bên môi lại đành nuốt ngược vào trong.

Trong lúc hai người đứng dậy, Đỗ Hằng Thanh và Tô Yên bên kia đi tới: “Nói chuyện xong rồi à?”

Đỗ Hằng Thanh ngạc nhiên, sao lại nhanh thế, chẳng lẽ cuộc nói chuyện đã đổ bể rồi?

Yến Thanh gật đầu: “Chúng tôi về trước đây.”

Bản thân An Dạng còn chưa nghĩ thông suốt, lúc này dù có nói nhiều hơn nữa cũng vô ích, chỉ có thể đợi cô tự mình thấu đáo rồi tính tiếp.

Đỗ Hằng Thanh nhìn quanh, lúc này mới phát hiện Yến Thanh và Yến Thù đến mà cũng chưa gọi đồ uống. Để khách đến tay không, bụng rỗng, ngay cả một ly nước cũng chưa kịp uống mà đã phải về, cậu ấy thấy thật áy náy. “Để tôi tiễn hai người ra ngoài.”

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 482