Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 504

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Nhưng hai cô gái trẻ trước mắt này trông cứ như sinh viên mới chân ướt chân ráo vào đại học, lại không tìm ra được bất kỳ mối liên hệ nào giữa họ với nhà họ Tô. Một cảnh sát trầm giọng nói: “Chúng tôi sẽ liên lạc với người thân của các cô."

Yến Thanh thầm hỏi trong lòng, gia đình nào cơ chứ...

Sau một đêm bị giữ lại ở đồn cảnh sát, sáng hôm sau, Đội trưởng Phạm đặt tập tài liệu trước mặt An Dạng: "Chúng tôi đã trích xuất DNA từ hai bộ hài cốt. Sau khi đối chiếu, xác nhận hai nạn nhân đã c.h.ế.t chính là Nguyên Ái và Chu Nghiên."

Một người mất tích ít nhất sáu năm về trước, một người mất tích gần hai năm trước, giờ đây hài cốt của họ lại được tìm thấy trong vườn rau sau nhà ông bà Tô.

Cả hai nạn nhân đều có mối quan hệ mật thiết với An Dạng. Vì vậy, nhà họ Tô và bản thân An Dạng đều là những đối tượng tình nghi hàng đầu.

Đặc biệt là khi xem lại hồ sơ báo án năm xưa, cảnh sát phát hiện ra rằng cả Nguyên Ái và Chu Nghiên đều mang theo một số tiền lớn khi mất tích. Vì vậy, khi đó, cảnh sát đã suy đoán họ ôm tiền bỏ trốn và cắt đứt liên lạc.

Do không tìm được bất kỳ manh mối nào, hai vụ mất tích này cứ thế rơi vào bế tắc.

Dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng khi nghe lời Đội trưởng Phạm, An Dạng vẫn không kìm được mà mắt đỏ hoe.

"Đội trưởng Phạm, xin các anh nhất định phải tìm ra hung thủ, nhất định phải đưa kẻ thủ ác ra trước pháp luật..."

Nhìn biểu cảm thống khổ của An Dạng, không có vẻ gì là cô đang nói dối.

Đội trưởng Phạm gật đầu trấn an: "Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để điều tra, cô cứ yên tâm."

Lúc này, vợ chồng ông bà Tô đang được thẩm vấn riêng biệt. Ngay cả Tô Yên, người vốn đang ở Vân Thành, cũng bị triệu tập về Hải Thành để phối hợp điều tra.

Chúng tôi đã trích xuất DNA từ hai bộ hài cốt và sau khi đối chiếu, xác nhận hai nạn nhân đã c.h.ế.t chính là Nguyên Ái và Chu Nghiên.

Tô Bạc giật mình: "Cái... cái gì? Hai người đó đã c.h.ế.t rồi sao?"

Thấy vẻ bàng hoàng hiện rõ trên khuôn mặt ông ta, Đội trưởng Phạm trầm giọng: "Hai người này, một là mẹ kế của cháu gái ông, người còn lại là bạn trai của cô ấy. Thông thường, mối quan hệ giữa họ như thế nào?"

Tô Bạc đáp: "Khá tốt, họ thường xuyên qua lại với nhau. Con bé An Dạng hay dẫn bạn trai về nhà tôi ăn cơm."

Đội trưởng Phạm hỏi tiếp: "Chu Nghiên là người thế nào?"

Tô Bạc không ngần ngại: "Cậu ấy rất tốt. Thông minh, chu đáo, quan trọng nhất là một người rất thực tế và chăm chỉ làm việc."

Nghe Tô Bạc nói vậy, hai viên cảnh sát liếc nhìn nhau. Một người khác lên tiếng hỏi: "Cháu gái ông khai rằng cô ấy từng đề cập với ông bà về ý định kết hôn với Chu Nghiên, nhưng ông, với tư cách là cậu, cho rằng mọi điều kiện của Chu Nghiên không bằng cháu gái ông nên đã không đồng ý. Chuyện này ông có nhớ không?"

Tô Bạc nghe xong, sững người: "Con bé An Dạng... nó thật sự nói như vậy sao?"

Khi Đội trưởng Phạm gật đầu xác nhận, ông ta lắc đầu, ánh mắt lộ rõ sự thất vọng tột cùng: " Tôi thật không thể ngờ con bé bây giờ lại trở nên như vậy."

"Trước đây, nó từng nói với tôi là Chu Nghiên đã cầu hôn. Tôi làm cậu, đương nhiên là ủng hộ rồi, vả lại, đứa trẻ Chu Nghiên này tôi cũng đã gặp nhiều lần, tính tình rất được."

" Nhưng con bé An Dạng lại bảo Chu Nghiên chẳng có tiền, kiếm được cũng chẳng bao nhiêu, đến mua một căn nhà còn khó khăn, chẳng có tương lai gì cả nên không muốn kết hôn cho lắm..."

" Tôi và mợ nó cũng đã hết lời khuyên bảo nhưng con bé cứ một mực chê bai Chu Nghiên, tôi cũng đành chịu. Dù sao cháu gái mới là người thân duy nhất nên cũng phải chiều theo ý nó thôi."

Tô Bạc vừa nói vừa thở dài não nề: "Thật không ngờ con bé bây giờ lại thành ra thế này..."

Đột nhiên, sắc mặt ông ta biến đổi: "Anh cảnh sát, cái c.h.ế.t của Nguyên Ái và Chu Nghiên... không lẽ lại có liên quan đến con bé An Dạng?"

"Con bé này tuy có hơi coi thường người bạn trai đó, nhưng cũng không đến mức ra tay g.i.ế.c người đâu chứ!"

Phản ứng của Tô Bạc nằm ngoài dự đoán của các viên cảnh sát. "Sự việc vẫn đang trong quá trình điều tra," Đội trưởng Phạm đáp.

"Anh cảnh sát, các anh nhất định phải điều tra thật kỹ lưỡng. Con bé An Dạng bản tính nó vốn tốt, chắc chắn không thể hồ đồ đến mức g.i.ế.c người đâu."

Tô Bạc vừa nói, vừa không ngừng năn nỉ hai viên cảnh sát trước mặt, miệng liên tục cảm ơn, rồi lại xin lỗi vì đã làm phiền đến cục cảnh sát.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 504