Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 510

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Yến Tu Văn nghe thấy sự mỉa mai trong lời nói của cô. Anh nghiến chặt răng. Mãi một lúc sau, tiếng máy sấy tắt hẳn, giọng anh mới bình thản hơn nhiều: "Cho dù người hưởng thành quả thí nghiệm không phải chúng ta thì cũng sẽ là kẻ khác. Anh chỉ muốn em được sống."

Yến Thanh đáp lại, giọng điệu sắc lạnh: "Sống như một kẻ đào ngũ, giẫm đạp lên xương m.á.u của biết bao đồng bào ư?"

Các khớp ngón tay của Yến Tu Văn trắng bệch vì siết chặt lòng bàn tay. Anh nhấn mạnh từng chữ: “Em nhìn cho rõ đi, bây giờ đã là xã hội hiện đại, là thời đại hòa bình thịnh vượng mà tất cả mọi người đều mong đợi. Chẳng lẽ mục tiêu chúng ta luôn theo đuổi không phải là được sống trong một thế giới như thế này sao?"

Yến Tu Văn tiếp lời, xen lẫn sự phẫn nộ: "Anh đã mất tất cả người thân, suýt mất cả tính mạng mình vì những người mà em gọi là đồng bào đó! Thí nghiệm này đã cho em cơ hội sống sót, tại sao lại không...

Yến Thanh đột ngột cao giọng, cắt ngang lời anh: "Lũ người mất hết nhân tính đó! Chúng g.i.ế.c hại đồng bào ta, chiếm đoạt đất đai của ta ngay trên mảnh đất này, chúng dùng tính mạng của hàng vạn đồng bào ta làm vật thí nghiệm! Bản thân cái thí nghiệm đó đáng lẽ không bao giờ được phép tồn tại! Bây giờ chúng ta lại nhờ vào thành quả của thí nghiệm đó để tồn tại. Anh có thấy sống như vậy ý nghĩa không? Gánh nặng này đè trên vai anh không thấy nặng nề sao?"

Nghe những lời của Yến Tu Văn, cảm xúc kìm nén bấy lâu trong lòng Yến Thanh cuối cùng cũng bật tung.

Cô từng đoán rằng với bản tính và nhân cách của Yến Tu Văn, dù bị ép buộc, anh cũng sẽ không bao giờ làm chuyện đó. Có lẽ anh chỉ giả vờ phục tùng. Nhưng dù thế nào đi nữa, anh cũng không nên sử dụng thành quả thí nghiệm của bọn họ lên chính bản thân mình.

Sống sót đến tận bây giờ trên xương m.á.u của biết bao đồng bào. Nắm đ.ấ.m Yến Tu Văn siết chặt. Anh nhìn cô, giọng khàn đặc: "Nếu em là anh, người thân duy nhất đã chết, bản thân mình cũng cận kề cái chết, bỗng nhiên có một cơ hội để sống sót, chẳng lẽ em sẽ không lựa chọn giống như anh sao?"

Yến Thanh mím chặt môi, nụ cười hoàn toàn biến mất trên gương mặt: " Tôi sẽ không..."

Yến Tu Văn lạnh lùng đáp: "Em không muốn nhưng người khác thì muốn. Ai mà chẳng muốn sống chứ?"

Một bóng hình thoáng qua tâm trí Yến Thanh. Cô trầm giọng nói: "Ít nhất Đỗ Phong Thanh sẽ không làm thế."

"Đỗ Phong Thanh?" Yến Tu Văn đột nhiên cười nhạt: "Nếu không phải hắn đưa anh vào đó, bắt anh làm nội gián truyền tin thì năm xưa em đã c.h.ế.t sao? Hắn hứa hẹn đủ điều nhưng cuối cùng có làm được gì đâu chứ! Hắn thì không... nhưng người ở trong đó là anh! Anh làm gì có cơ hội mà lựa chọn chứ?”

Anh đã từng nghĩ mình chẳng còn gì vướng bận, nhưng thứ cuối cùng anh nhìn thấy lại là t.h.i t.h.ể lạnh ngắt của cô.

Giữa sự sống và cái chết, anh có cơ hội lựa chọn sao?

Kể cả khi không dùng thành quả thí nghiệm lên anh và Yến Thanh thì cũng sẽ có kẻ khác. Từ khoảnh khắc bước chân vào nơi đó, đã định sẵn không một ai có thể sống sót mà bước ra. Tất cả mọi người đều sẽ phải c.h.ế.t cùng với bí mật này và toàn bộ dữ liệu thí nghiệm họ biết được. Nếu đằng nào cũng c.h.ế.t thì c.h.ế.t thế nào, còn có gì khác biệt nữa sao?

Trong căn cứ đó, họ đã phải đấu tranh trên lằn ranh sinh tử vì những người bên ngoài. Nhưng cuối cùng, chính những người bên ngoài đó, vì muốn tiêu hủy hoàn toàn mọi dữ liệu thí nghiệm, vì cái gọi là “đại cục”, lại không cho họ dù chỉ một con đường sống.

Họ mới chính là những kẻ thực sự bị phản bội.

Yến Thanh hơi sững người, quay lại nhìn Yến Tu Văn. Một lúc lâu, cô không thốt nên lời.

Yến Tu Văn đặt máy sấy xuống, kéo mạnh Yến Thanh vào lòng, giọng anh khàn đặc: "Ai cũng có thể nói anh sai nhưng riêng em thì không được. Nửa đời trước anh sống vì người khác, nửa đời sau anh chỉ muốn sống cùng em."

Khi đó, anh đã gửi tin tức cuối cùng ra ngoài, ngay trước khi căn cứ thí nghiệm đó bị cho nổ tung. Bọn chúng đang tiến hành đợt thí nghiệm cuối cùng, tất cả mọi người đều bị khống chế, trở thành những vật thí nghiệm cuối cùng.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 510