Yến Thanh: "Chuyện nhỏ thôi."
Yến Thù đứng bên cạnh tò mò hỏi: "Anh thật sự bị nhà họ Tô hại c.h.ế.t à? Sao họ lại hại anh?”
Theo sau câu hỏi của Yến Thù, một luồng khí lạnh lẽo và u ám đột ngột cuồn cuộn dâng lên trong phòng, tỏa ra từ thân ảnh Chu Nghiên. Ánh mắt anh từ sự hiền hòa ban đầu chợt hóa thành sự oán hận ngút trời.
Chu Nghiên siết chặt đôi bàn tay: ".. Mọi chuyện bắt đầu từ lần tôi vô tình khám phá ra có người gửi đồ cho Tiểu Dạng tại ngân hàng..."
Hôm đó, lúc anh và An Dạng đến ngân hàng làm thủ tục thì mới biết mấy năm trước An Dạng có một tài khoản mang tên cô ấy, trong ngân hàng còn giữ một bản hợp đồng và một ổ cứng.
An Dạng cứ ngỡ đó là đồ bố cô để lại.
Trong ổ cứng có một tập tin đã mã hóa. Tối hôm đó, anh nhờ người giải mã mật khẩu mới vỡ lẽ ra nhà họ Tô đang che giấu một bí mật động trời.
Bố của An Dạng hồi trẻ từng hùn vốn kinh doanh với Tô Bạc. Nhưng sau đó, thấy việc kinh doanh ngày càng đi xuống, sợ tiền đầu tư bị lỗ vốn, Tô Bạc liền đề nghị rút khỏi hợp tác với bố An Dạng, cuối cùng ôm một khoản tiền lớn rồi biến mất.
Nhưng không ai ngờ, sau khi Tô Bạc rút đi, bố An Dạng lại nhận được một đơn hàng lớn và phất lên trông thấy. Tô Bạc hối hận, tìm đến bố An Dạng đòi tái hợp tác nhưng bị từ chối.
Vì chuyện này, Tô Bạc và bố của An Dạng nảy sinh tranh chấp gay gắt, mối quan hệ cũng trở nên tồi tệ. Vì tiền, ông ta mấy lần gây sự với bố của An Dạng. Lúc đó, bố của An Dạng đang chuẩn bị kết hôn cùng Nguyên Ái.
Trong ổ cứng là một số hình ảnh và video, chứng thực rằng trước khi bố của An Dạng gặp tai nạn, Tô Bạc đã tìm đến ông ấy, hai người xảy ra cãi vã kịch liệt. Trước khi đi, Tô Bạc còn đe dọa bố của An Dạng, buộc ông ấy phải chia cho ông ta phần tiền mà ông ta tự cho là mình đáng được hưởng, nếu không thì đừng trách ông ta vô tình.
Sau đó, bố của An Dạng gặp chuyện. Cảnh sát sau khi điều tra đã kết luận đây là một tai nạn không mong muốn. Nguyên Ái luôn nghi ngờ cái c.h.ế.t của chồng mình có liên quan đến Tô Bạc nhưng vì không có bằng chứng trực tiếp, những hình ảnh và video trong tay cũng chẳng thể chứng minh được điều gì rõ ràng.
Bà vẫn luôn cố ý giữ khoảng cách với nhà họ Tô, chỉ e lại có chuyện chẳng lành xảy ra. Vì con riêng của chồng khi đó còn quá nhỏ nên bà chưa bao giờ nói cho An Dạng biết.
Trong ổ cứng còn có một số bằng chứng Nguyên Ái âm thầm điều tra suốt mấy năm trời. Bà vẫn luôn nghi ngờ Tô Bạc.
Dữ liệu được cập nhật đến một tuần trước khi Nguyên Ái mất tích. Bà dường như đã linh cảm được chuyện chẳng lành sẽ xảy đến với mình nên đã lưu lại tất cả những thứ liên quan. Sau khi phát hiện ra tất cả những điều này, anh đoán Nguyên Ái có lẽ đã c.h.ế.t rồi và chuyện này chắc chắn có liên quan mật thiết đến Tô Bạc.
Nghĩ đến cái bộ dạng "ông cậu tốt" mà Tô Bạc thường cố tình thể hiện trước mặt An Dạng, anh không khỏi rùng mình.
Anh định nói hết mọi chuyện cho An Dạng nhưng hôm đó, anh vừa nhắn tin xong, đến nhà An Dạng định đợi cô ấy về thì bất ngờ chạm mặt Tô Bạc. Anh hoàn toàn không thể ngờ được Tô Bạc lại có chìa khóa nhà An Dạng.
Lúc đó anh mới biết Tô Bạc vẫn luôn âm thầm theo dõi An Dạng, chỉ chờ ngày cô ấy gặp chuyện để đường hoàng chiếm đoạt những thứ ông ta cho là của mình, thậm chí cả tài sản riêng của cô.
Tô Bạc luôn đóng vai ông cậu tốt, thực chất là để giám sát cuộc sống của An Dạng, ngăn cản cô yêu đương kết hôn, để đề phòng tài sản rơi vào tay người ngoài.
Khi biết chuyện, tôi và Tô Bạc đã lời qua tiếng lại. Trong lúc giằng co, ông ta dùng d.a.o gọt hoa quả đ.â.m tôi.
Sau đó, Tô Bạc lấy điện thoại của tôi, nhắn tin cho An Dạng vay một khoản tiền lớn.
Thi thể tôi bị ông ta đưa về nhà họ Tô, chôn dưới vườn cải thảo. Linh hồn tôi cũng bị giam cầm, không thể siêu thoát.
Tôi đành trơ mắt nhìn An Dạng sống trong lời nói dối của Tô Bạc, từng bước đối mặt với hiểm nguy mà không thể làm gì. Đến lúc đó, tôi mới vỡ lẽ, mọi chuyện vốn dĩ là một cái bẫy tinh vi do Tô Bạc giăng ra. Chiếc ổ cứng kia không phải vô tình, mà chính là mồi nhử ông ta cố ý đặt sẵn, chờ An Dạng sập bẫy.