Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 515

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Gia tộc họ Thái đời đời truyền thừa tu hành, nghe đồn có một bí thuật cổ xưa. Người nhà họ Thái qua các thế hệ đều bảo vệ một bí mật liên quan đến sự trường sinh, nhưng cũng chính vì bí mật ấy mà họ đều đoản mệnh, không ai sống qua tuổi ba mươi.

Thái Mẫn vì muốn sống sót vào thời điểm loạn lạc nhất năm đó nên đã cấu kết với người của nước Hòa, đầu hàng bọn chúng, dâng nộp bí thuật của gia tộc. Điều này dẫn đến việc hàng loạt tù binh bị đưa vào căn cứ thí nghiệm, tiếp đó là việc bắt bớ dân chúng trên diện rộng, khiến hàng vạn người bỏ mạng. Nói cho cùng, nếu không phải do Thái Mẫn gây ra, Thái Thiện cũng đã không vì sửa chữa sai lầm này mà hao hết công lực cứu người rồi c.h.ế.t thảm.

Nghe Yến Tu Văn nhắc lại chuyện xưa, đôi mắt lạnh lùng của Thái Mẫn lóe lên sát ý: "Xem ra cậu cũng muốn đối đầu với tôi giống con nhóc kia rồi."

Yến Tu Văn đứng yên tại chỗ, không hề nhúc nhích nửa bước, lạnh lùng nhìn Thái Mẫn, không có ý định nhượng bộ.

Thái Mẫn bật cười chế nhạo: "Cậu bảo vệ được cô ta nhất thời, chẳng lẽ bảo vệ được cả đời sao?"

Hắn không tin Yến Tu Văn có thể luôn kề bên Yến Thanh mọi lúc mọi nơi được. Bóng hình mờ ảo tiêu tan, Chu Nghiên khụy xuống đất, thở dốc. Anh ngẩng đầu nhìn Yến Tu Văn, hơi thở không ổn định: "... Cảm ơn."

Yến Tu Văn nhìn anh, hơi thở yếu ớt, bóng hình anh dần trở nên trong suốt. Nếu không phải Yến Thanh đang dùng công lực của mình để duy trì sợi hồn phách còn sót lại cho anh thì dù đêm nay Thái Mẫn không ra tay, anh cũng khó lòng qua khỏi đêm nay.

A Thanh trông có vẻ thờ ơ với mọi chuyện nhưng thực ra lại luôn âm thầm giúp đỡ.

"Đừng nhắc đến tôi trước mặt cô ấy. Trước khi trời sáng hãy rời đi, đừng gây thêm phiền phức cho cô ấy."

Nói xong câu đó, Yến Tu Văn khẽ cất bước rời đi.

Lúc này, Chu Nghiên thầm thở phào nhẹ nhõm. Nếu vừa rồi anh đồng ý với người đàn ông áo trắng kia, chỉ sợ giờ này đã toi mạng dưới tay người đàn ông này mất rồi.

Anh vốn đã chết, nhưng chỉ trong một đêm mà anh đã cảm giác như c.h.ế.t đi sống lại không biết bao nhiêu lần.

Chu Nghiên giữ lời, trước khi trời sáng đã rời đi để đầu thai.

Sáng sớm, lúc Yến Thanh và Yến Thù đến nhà hàng buffet tại khách sạn ăn sáng, Yến Tu Văn và Tiểu Trương đã có mặt ở đó.

Yến Thanh thỉnh thoảng lại nhìn Yến Tu Văn. Dù Chu Nghiên không nói gì nhưng hơi thở anh yếu ớt, cộng thêm những dấu vết mờ ảo còn vương lại trên người, cô cũng đoán sơ qua chuyện gì đã xảy ra.

Nhưng Yến Tu Văn lúc này chỉ im lặng ăn sáng, không nói một lời, cứ như thể mọi chuyện chưa từng xảy ra.

Anh ta lúc nào cũng vậy, dù làm chuyện gì, giấu bao nhiêu tâm sự trong lòng cũng chẳng bao giờ chịu nói ra. Có lúc cô thậm chí còn nghĩ, cái miệng của người này mà không dùng thì quyên góp đi cho rồi.

Cô thích sự thẳng thắn, có gì nói đó. Sống trên đời vốn đã đủ mệt mỏi, những suy nghĩ quanh co ẩn khuất đó, cô càng chẳng buồn đoán, chỉ thấy phiền phức mà thôi.

Yến Tu Văn thì cứ lầm lì như người câm vậy.

Bữa sáng hôm đó, vì cả hai đều giữ im lặng nên không khí đặc biệt trở nên căng thẳng và kỳ quái đến lạ.

Tiểu Trương ho khan một tiếng: "Sếp bảo lát nữa sẽ về Vân Thành. Chuyện bên Hải Thành này hai người đừng nhúng tay vào nữa, không được hay cho lắm."

Dù sao đây cũng là địa bàn của người ta, gây chuyện gì cũng khó bề dàn xếp ổn thỏa.

Yến Thù cười tươi gật đầu: "Được thôi được thôi, chúng ta về, không nhúng tay vào nữa."

Dù sao những gì cần nhúng tay thì đã xong xuôi rồi, phần còn lại đành để An Dạng tự xoay sở vậy. Chỉ tiếc là không được tận mắt xem phản ứng của Tô Yên.

Kẻ đó (ám chỉ Tô Yên) ngay từ đầu đã tỏ rõ địch ý với Yến Thù và Yến Thanh, khiến Yến Thù càng thêm không ưa cô ta.

Nhưng Yến Thù không ngờ rằng, trưa hôm đó về đến nhà họ Yến ở Vân Thành, còn chưa kịp bước xuống xe đã trông thấy Tô Yên, kẻ đáng lẽ phải ở Hải Thành, giờ lại xuất hiện ở cổng lớn nhà họ Yến, đang ra sức lôi kéo Đỗ Hằng Thanh, người đang ở nhờ tại đó.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 515