Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 518

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Rõ ràng ban đầu mình đã để ý và theo đuổi Yến Thanh trước, vậy mà lại bị chính ông anh ruột cuỗm mất giữa đường. Bây giờ quan hệ của hai người họ lại còn tốt đẹp hơn cả với mình.

Chỉ nghĩ đến đây thôi là cậu đã thấy tức anh ách trong lòng. Càng nghĩ càng hối hận, lúc trước tại sao lại phải giới thiệu hai người họ quen nhau làm gì chứ? Luật sư nào mà chẳng là luật sư, đâu phải nhất thiết cứ phải là ông anh mình.

Lúc này, cậu còn đâu kiên nhẫn đứng chờ ở cửa nữa, liền xoay người định bỏ đi. Nhưng đúng lúc ấy, cổng lớn nhà họ Đỗ lại từ từ mở ra. Là Đỗ Phong Thanh ở bên trong dùng điều khiển từ xa mở cổng, cánh cổng mở rộng để đón cậu.

Tô Yên đưa tay kéo nhẹ ống tay áo của Đỗ Hằng Thanh: "Cửa mở rồi kìa."

Cô ta chỉ muốn được ở lại nhà họ Đỗ, chứ không muốn quay về cái khách sạn lộn xộn đó chút nào.

Cảm xúc mách bảo Đỗ Hằng Thanh rằng dù cổng đã mở, cậu vẫn nên quay đầu bỏ đi, không thèm ngoảnh lại, để mọi người thấy rằng cậu cũng có lòng tự trọng của riêng mình. Nhưng lý trí lại nói với cậu, bây giờ còn đang dẫn theo Tô Yên, chuyện liên quan đến mạng người vẫn cần được ưu tiên hàng đầu.

Cậu hít sâu một hơi, nhìn sang Tô Yên, ra hiệu cho cô ta vào nhà. Thấy Tô Yên vẫn chưa nhúc nhích, cậu đành lên tiếng thúc giục: "Vào thôi."

Cùng lắm thì lại bị ném ra ngoài thêm một lần nữa thôi mà.

Tô Yên đành phải nghiến răng chịu đựng mà bước vào trong. Đến giờ cô ta vẫn cảm thấy m.ô.n.g đau ê ẩm, dù sao thì cái gã đàn ông kỳ quặc này ném người đúng là không chút nương tay, ngã sõng soài xuống đất, m.ô.n.g đau ê ẩm không tả xiết, đúng là chẳng biết thương hoa tiếc ngọc là gì.

Loại người kỳ quặc thế này, đúng là cả đời cũng chẳng lấy nổi vợ.

Cô ta không thể nào hiểu nổi, cùng mang họ Đỗ như nhau, tại sao Đỗ Hằng Thanh lại cứ phải sợ sệt ông anh mình đến thế, chẳng phải đều là người nhà họ Đỗ sao?

Khi hai người vào đến phòng khách, Đỗ Phong Thanh đã từ trên lầu đi xuống, tay cầm một chiếc cốc. Ánh mắt lạnh lùng quét qua cả hai, anh lên tiếng: "Có chuyện gì?"

Thấy Đỗ Phong Thanh có vẻ đã bình tĩnh hơn, Đỗ Hằng Thanh lúc này mới dám lên tiếng: "Anh cả, bố mẹ của bạn em đang gặp rắc rối lớn. Em muốn nhờ anh ra tay giúp đỡ, xem anh có cách nào xử lý chuyện này cho ổn thỏa được không ạ?"

Đỗ Phong Thanh liếc nhìn Tô Yên một cách khó chịu. Đúng lúc này, điện thoại trong tay anh rung lên, màn hình sáng lên, là tin nhắn Yến Thù gửi tới.

Yến Thù: [Bố của Tô Yên dính líu đến vài mạng người, chính chị gái tôi điều tra ra đấy. Cậu em của anh đúng là quá non nớt trong cái xã hội này.]

Dù chỉ là vài câu ngắn gọn, nhưng đối với người tinh ý, từng từ ẩn chứa hàm ý sâu xa đã quá rõ ràng.

Đỗ Phong Thanh trầm giọng nói với Đỗ Hằng Thanh: "Đợi ở phòng khách đi."

Nói rồi, anh nhìn sang Tô Yên, người phụ nữ từ lúc vào cửa đến giờ vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y áo Đỗ Hằng Thanh: "Cô Tô, mời cô lên thư phòng cùng tôi một chuyến."

Lời này vừa thốt ra, Đỗ Hằng Thanh liền sững sờ. Tô Yên lại càng ngơ ngác hơn, hoàn toàn không hiểu cục diện hiện tại. Hôm đó Đỗ Phong Thanh đã nổi trận lôi đình như vậy, Đỗ Hằng Thanh cũng nói anh ấy không tiện tiếp xúc với phụ nữ, cô ta đương nhiên sẽ không nảy sinh thêm bất cứ suy nghĩ gì khác, bây giờ chỉ muốn nắm giữ Đỗ Hằng Thanh trong tầm tay.

Nhưng Đỗ Phong Thanh đột nhiên lại gọi riêng mình cô ta lên lầu, khiến cô ta có chút khó hiểu.

Cô ta liếc nhìn Đỗ Hằng Thanh, vẻ mặt có chút khó xử, cuối cùng vẫn đi theo sau lưng Đỗ Phong Thanh lên lầu, bước vào thư phòng.

Căn thư phòng tĩnh mịch, không khí phảng phất mùi giấy mực thoang thoảng.

Đỗ Phong Thanh ngồi xuống chiếc ghế bành tựa lưng. Anh không ăn mặc nghiêm túc, chỉn chu như lúc làm việc nhưng khí thế sắc bén toát ra từ người lúc này lại không hề thua kém Yến Tu Văn chút nào. Nhưng khi nhìn về phía Tô Yên, ánh mắt anh lại lạnh lẽo, xa cách, không một chút chán ghét, chỉ còn sự bình thản đến đáng sợ.

Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền

Chương 518