Tiểu Vân nghe xong lời của Sau Cơn Mưa Trời Nắng, đầu tiên là sững sờ, sau đó cô lộ ra vẻ yếu đuối đáng thương, có chút mất mát nói:
“Tớ biết rồi Kỳ Kỳ, tớ không cần bồi thường gì cả, cậu yên tâm, sau này tớ sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra!”
Sau Cơn Mưa Trời Nắng thấy dáng vẻ này của bạn thân, cô cũng có chút không nỡ. Nếu Tiểu Vân cãi nhau với cô một trận, hoặc tranh luận phải trái, có lẽ cô còn có thể cứng rắn hơn một chút.
Nhưng lúc này, dáng vẻ cố nén uất ức mà vẫn muốn làm cô khuây khỏa của Tiểu Vân, khiến cô có chút hoài nghi liệu quyết định của mình có sai lầm không.
Đúng lúc Sau Cơn Mưa Trời Nắng định nói gì đó, cô thấy Tiểu Vân theo bản năng đưa tay xoa xoa bụng mình rồi nói:
“Chỉ là không biết, sau chuyện hôm đó, trong bụng tớ có mang thai không nữa. Sáng hôm đó tỉnh dậy, bố cậu nói sẽ chịu trách nhiệm, cho nên… tớ cũng đã không uống thuốc tránh thai, nên bây giờ tớ lo lắng…” Tiểu Vân nói rồi khóe mắt bắt đầu đỏ lên.
【 Tôi thấy người bạn thân này cũng rất tốt mà, tại sao các bạn lại nói cô ấy xấu xa như vậy? 】
【 Là tôi cảm giác sai rồi, hay là người phụ nữ này diễn quá giỏi? Tại sao tôi cũng có cảm giác không nỡ! 】
【 Đây là bạch liên hoa trong truyền thuyết phải không, yếu đuối đáng thương, khiến người ta thương cảm. Tôi vẫn thấy người phụ nữ này thật sự rất biết diễn, có thủ đoạn, có diễn xuất, không trách Sau Cơn Mưa Trời Nắng lại thua trong tay cô ta. 】
...
Sau Cơn Mưa Trời Nắng nghe Tiểu Vân nói vậy, cô nhất thời cũng không biết phải làm sao. Nếu Tiểu Vân thật sự mang thai, cô thật sự không nỡ bắt Tiểu Vân phá bỏ, dù sao đó cũng là một sinh linh nhỏ bé, hơn nữa phá thai còn không tốt cho sức khỏe.
Sau Cơn Mưa Trời Nắng do dự một lát rồi nói:
“Vậy đợi cậu có thai rồi hẵng nói!”
Bên này, Tiểu Vân nghe Sau Cơn Mưa Trời Nắng nói vậy, cô hơi nhếch khóe miệng, trong mắt lóe lên một tia sáng, nhưng khi Sau Cơn Mưa Trời Nắng nhìn qua, cô lại biến thành dáng vẻ dịu dàng yếu đuối, ngoan ngoãn gật đầu với bạn mình.
Tiểu Vân càng tỏ ra ngoan ngoãn, Sau Cơn Mưa Trời Nắng lại càng thấy đau lòng. Vốn dĩ trên đường đi cô đã chuẩn bị cả một bụng lời muốn nói, nhưng nhìn thấy dáng vẻ này của Tiểu Vân, cô lại không nỡ nói ra.
Nhưng bây giờ, cô và Tiểu Vân dường như cũng không còn gì để nói. Mối quan hệ giữa cô và người bạn thân này đã không thể trở lại như xưa, không còn là lúc không có gì giấu giếm nhau nữa.
Sau Cơn Mưa Trời Nắng đang định rời đi, thì Mộc Tịch Vãn mở miệng nói:
“Không cần đợi tháng sau đi kiểm tra đâu, bạn thân của cô bây giờ đã mang thai rồi!”
Sau Cơn Mưa Trời Nắng nghe Mộc Tịch Vãn nói, có chút kinh ngạc:
“Chủ phòng, chuyện này mà cô cũng nhìn ra được sao, nhưng… nhưng cô ấy và bố tôi mới ở bên nhau có hai ngày thôi mà!”
Bên cạnh, Tiểu Vân mới nãy thấy Sau Cơn Mưa Trời Nắng cứ cầm điện thoại, cô tưởng bạn mình đang ghi hình, không ngờ bên trong lại truyền ra giọng nói của một người phụ nữ. Nghe ý của Sau Cơn Mưa Trời Nắng, họ đang livestream sao?
Tiểu Vân nghĩ đến đây, lại nghĩ đến ý của chủ phòng trong video lúc nãy, trong lòng cô không khỏi có chút căng thẳng, lẽ nào chủ phòng này biết gì đó sao?
Nhưng chuyện đó chỉ có một mình cô biết, cô rất chắc chắn sẽ không có người thứ hai biết được. Vì vậy, Tiểu Vân cố tỏ ra kinh ngạc nhìn về phía Sau Cơn Mưa Trời Nắng:
“Kỳ Kỳ, cậu … đây là ai đang nói vậy?”
Sau Cơn Mưa Trời Nắng không buồn trả lời bạn thân, cô đang nghiêm túc chờ câu trả lời của Mộc Tịch Vãn. Nếu Tiểu Vân thật sự có con của bố mình, thì cô phải làm sao, thật sự phải đồng ý cho bố cưới cô ấy sao?
Mộc Tịch Vãn nhìn Sau Cơn Mưa Trời Nắng đang có chút thấp thỏm, liền cười nói:
“Cô ấy mang thai thật, và đứa bé trong bụng đã được một tháng rồi!”
“Cái gì, cô ta và ba tôi đã ở bên nhau lâu như vậy rồi sao, tại sao họ lại lừa dối tôi?”
Mộc Tịch Vãn có chút bất lực nhìn cô gái nhỏ cái gì cũng đổ lên đầu bố mình, cô cố nén cười nói: “Ai nói với cô đứa bé trong bụng cô ta là của bố cô?”
【 Tôi không nghe nhầm chứ, bố của Sau Cơn Mưa Trời Nắng suýt nữa thì thành kẻ đổ vỏ, suýt nữa thì nuôi con hộ người khác! 】
【 Lầu trên, sao cậu biết là con trai, lỡ là con gái thì sao? 】
【 Đây có phải là trọng điểm không? Trọng điểm là dù là con trai hay con gái, cũng không phải của bố Sau Cơn Mưa Trời Nắng, được chưa! 】
【 Vụ này căng quá, thật là quá đáng! 】
...
Sau Cơn Mưa Trời Nắng nghe Mộc Tịch Vãn nói xong, lập tức nhìn về phía người bạn thân của mình. Cô rõ ràng thấy trong mắt Tiểu Vân thoáng qua một tia hoảng loạn.
Cô và Tiểu Vân sớm chiều ở bên nhau bao nhiêu năm, tự nhiên rất hiểu biểu cảm này của cô ấy. Khi thấy trong mắt Tiểu Vân có tia chột dạ, cô càng thêm chắc chắn lời Mộc Tịch Vãn nói.
Chỉ thấy ánh mắt của Sau Cơn Mưa Trời Nắng lập tức trở nên sắc bén, còn Tiểu Vân thì đầu tiên là né tránh, sau đó giả vờ oan ức:
“Kỳ Kỳ, tớ không biết ai đang nói trong điện thoại của cậu, nhưng chúng ta đã ở bên nhau lâu như vậy, lẽ nào cậu không tin tớ, mà lại đi tin lời của cái chủ phòng nào đó sao?”
Tiểu Vân nói, nước mắt rơi lã chã.
“Cô đừng có ở đây giả nhân giả nghĩa nữa! Lúc nãy tôi còn đang nghĩ, nếu cô thật sự có con của bố tôi, thì tôi sẽ chấp nhận cô, dù sao đứa bé cũng là một sinh linh, hơn nữa chúng ta bao nhiêu năm nay sống với nhau cũng rất tốt.
Nhưng ai ngờ cô lại mang thai con của người khác, mà còn đi quyến rũ bố tôi. Cô nghĩ cái gì vậy, muốn bố tôi làm kẻ đổ vỏ, nuôi con hộ cô à!”
“Không, không phải, tớ không có mang thai a, Kỳ Kỳ, cậu không thể tin lời người khác mà không tin tớ được!”
Mộc Tịch Vãn nghe tiếng khóc từ phòng livestream truyền đến, lập tức cảm thấy có chút khó chịu, dù sao cô cũng không thích ồn ào. Vì vậy, Mộc Tịch Vãn muốn giải quyết nhanh gọn:
“Cô có mang thai hay không, tờ phiếu xét nghiệm trong túi cô chính là bằng chứng. Sau khi cô phát hiện mình mang thai, liền có ý định quyến rũ bố của bạn thân cô.
Cô muốn lợi dụng đứa bé này để gả cho bố của bạn thân cô. Còn cái đêm cô và bố bạn thân cô đi công tác, thật ra đêm đó hai người không làm gì cả, tôi nói có đúng không?”
“Cô là ai, rốt cuộc cô là ai, tại sao cô lại vu khống tôi như vậy?” Lúc này Tiểu Vân đã không còn vẻ yếu đuối đáng thương lúc nãy, trong mắt cô lộ ra một chút hung ác, hét về phía Mộc Tịch Vãn trong điện thoại.
“Có phải là vu khống hay không, tôi xem túi của cô là được!” Sau Cơn Mưa Trời Nắng nói rồi đi đến cửa, lấy chiếc túi của Tiểu Vân đang treo trên tường.
“Không, cậu không thể tự tiện lấy túi của tớ!”
Tiểu Vân nhìn Sau Cơn Mưa Trời Nắng, vội vàng lên tiếng ngăn cản.
“Túi của cô? Cô chắc đây là túi của cô sao? Sao tôi lại nhớ đây là tôi tặng cho cô nhỉ?”
Sau Cơn Mưa Trời Nắng vừa nói vừa lấy chiếc túi trên tường, vừa mở ra vừa nói:
“Đây là cái túi bố tôi tặng tôi, nhưng tôi mới dùng một ngày, cô đã nói cô thích, thế là tôi liền cho cô!”
Sau Cơn Mưa Trời Nắng nói, liền nhìn đến trong bao mặt thật sự có một cái bệnh viện kiểm tra báo cáo đơn. Bên này Tiểu Vân tiến lên liền phải đi đoạt lấy, sau cơn mưa trời nắng càng là nhanh chóng xoay người, tránh đi Tiểu Vân tranh đoạt.
Kiểm tra đơn thượng ngày là Tiểu Vân đi công tác trước một ngày, mà kiểm tra kết quả biểu hiện, Tiểu Vân xác thật là mang thai. Bên này Tiểu Vân đã đi vào sau cơn mưa trời nắng trước mặt, nàng có chút hoảng loạn đoạt lấy tới kiểm tra đơn, liền ở nàng tưởng đem này kiểm tra đơn xé xuống thời điểm, liền cảm giác trên mặt đau xót.
Nàng che lại bị đánh địa phương, có chút không dám tin tưởng nhìn sau cơn mưa trời nắng.