Chấn Động! Thiên Kim Giả Giỏi Huyền Học Trở Về Hào Môn

Chương 169: Cuộc gọi video

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

“Cậu… cậu dám đánh tôi?”

Từ khi làm bạn thân với Sau Cơn Mưa Trời Nắng, cô ta chỉ toàn thấy bạn mình nổi tính tiểu thư với người khác, đây là lần đầu tiên cô bị nhắm vào.

“A, tôi đánh chính là cô đấy. Bao nhiêu năm nay, cô nói xem tôi có lỗi với cô ở đâu, mà cô lại đối xử với tôi như vậy!”

Sau Cơn Mưa Trời Nắng lắc lắc bàn tay hơi đau, vẻ mặt kiêu ngạo nói với Tiểu Vân.

“Cậu…!”

Tiểu Vân nghe Sau Cơn Mưa Trời Nắng nói, đầu tiên là chột dạ liếc mắt đi chỗ khác, sau đó lại có chút lý lẽ nói:

“Cậu nghĩ tôi muốn làm bạn với cậu à, cái tính tiểu thư của cậu, bạn học trong trường ai cũng không thích chơi với cậu, chỉ có tôi chịu đựng thôi.

Cậu đối xử tốt với tôi thật, nhưng đó cũng là do tôi nhẫn nhịn mà có được. Còn những thứ cậu tặng tôi, cậu tự cho là đối tốt với tôi, nhưng những thứ đó lại làm tôi cảm thấy càng tự ti hơn, làm tôi cảm thấy như cậu đang bố thí cho tôi.”

“A, không ngờ tôi đối tốt với cô, cô lại nghĩ như vậy. Nếu cô cảm thấy là bố thí, vậy tại sao còn suốt ngày ám chỉ cô thích đồ của tôi, muốn chúng nó. Cô thường xuyên ám chỉ như vậy, mà tôi lại thấy cô là bạn tốt của tôi, nên lần nào chỉ cần cô thích, tôi đều sẽ cho cô.

Nếu cô cho rằng đó là bố thí, cô có thể không cần mà, cũng đừng ám chỉ với tôi là cô thích. Cô đúng là đủ tiêu chuẩn kép đấy!”

Sau Cơn Mưa Trời Nắng lúc này mới biết, người bạn thân mà cô hằng cho là tốt, hóa ra lại nhìn mình như vậy. Nói trong lòng cô không buồn là không thể, chỉ là bây giờ điều duy nhất cô may mắn là, lần này đã không để cho người “bạn thân ” này được như ý. May mà, không thì cô thật sự không biết đối mặt với bố mình thế nào!

Bên này Tiểu Vân đang định nói gì đó, thì Sau Cơn Mưa Trời Nắng không cho cô ta cơ hội nữa. Cô nhìn Tiểu Vân, thản nhiên nói:

“Sau này chúng ta đường ai nấy đi, nước sông không phạm nước giếng. Cô cũng không cần đến công ty nhà tôi làm việc nữa, cô bị sa thải rồi!”

Sau Cơn Mưa Trời Nắng nói xong liền rời khỏi nhà Tiểu Vân, để lại một mình cô ta đứng đó với vẻ mặt hối hận.

【 Vụ này hay thật, chỉ có thể nói là Sau Cơn Mưa Trời Nắng nhìn nhầm bạn. 】

【 May mà bố của Sau Cơn Mưa Trời Nắng không thật sự làm ra chuyện sai trái, không thì để người phụ nữ này gả vào nhà, chẳng phải sẽ bị cô ta tính kế cả đời sao! 】

【 Các bạn nói xem có phải Sau Cơn Mưa Trời Nắng đang lấy đá ghè chân mình không! 】

【 Chắc bây giờ cô ta hối hận lắm, vịt đến miệng còn để bay mất thì thôi, còn mất cả công việc và một người bạn giàu có nữa. A, con người vẫn là không nên quá tham lam! 】

...

Mộc Tịch Vãn xem sự tình đã giải quyết, nàng liền cắt đứt phát sóng trực tiếp liên tiếp. Nàng nhìn một chút lúc này phòng live stream nhân số, lúc này nhân số đã bay lên đến mười mấy vạn người.

Mộc Tịch Vãn cùng phòng live stream các võng hữu nói tái kiến sau, liền muốn cắt đứt phát sóng trực tiếp. Nàng mới vừa cầm lấy con chuột, liền nhìn đến bình luận khu các võng hữu sôi nổi phát ra nghi vấn:

【 Đại sư Vãn Vãn, ngày mai cô có livestream không? 】

【 Chủ phòng, ngày mai cô vẫn livestream vào giờ này chứ? 】

【 Tuy không biết chủ phòng có thật sự thuê người diễn hay không, nhưng xem thế này cũng rất thú vị! 】

【 Lầu trên, đề nghị bạn đi xem lại video ghi hình trước đây của đại sư Vãn Vãn nhà chúng tôi, xem xong rồi hãy quay lại nói đại sư Vãn Vãn có thuê người diễn hay không nhé! 】

...

Mộc Tịch Vãn thấy bình luận của các khán giả, liền nói:

“Thời gian livestream của tôi hiện tại chưa xác định được, mọi người nếu còn muốn tiếp tục xem, có thể theo dõi tôi, đến lúc livestream, thông báo sẽ được đẩy đến cho các bạn!”

Mộc Tịch Vãn sau khi nói xong, liền cùng các võng hữu lại lần nữa nói tái kiến, sau đó cắt đứt phát sóng trực tiếp.

Lúc ăn tối, Mộc Tịch Vãn nghe mọi người bàn bạc về chuyện sinh nhật của ông nội Dạ hai ngày nữa. Khi nghe còn hai ngày nữa là đến sinh nhật ông nội Dạ, cô hơi sững sờ một chút. Cô không khỏi nghĩ, nên tặng ông món quà gì đây.

Đúng lúc Mộc Tịch Vãn đang có chút ngẩn người, bên cạnh, Gia Gia lảo đảo đi đến bên cô.

“Cô cô, bế!”

Gia Gia gọi Mộc Tịch Vãn, rồi giang tay ra đòi cô bế.

Mộc Tịch Vãn hoàn hồn, sau đó buông đũa xuống, cười đưa tay bế Gia Gia lên.

“Vãn… Vãn Vãn, để chị bế cho, em ăn cơm đi!”

Bên này Tạ Diệu Đồng thấy Gia Gia tìm Mộc Tịch Vãn, liền vội vàng đứng dậy đi đến bên cô.

“Không sao đâu chị Diệu Đồng, để em là được rồi, chị ăn cơm trước đi!”

Mộc Tịch Vãn nói rồi cười với Tạ Diệu Đồng. Chỉ là khi cô nhìn về phía Tạ Diệu Đồng, cô đột nhiên sững sờ một lúc. Tướng mạo của Tạ Diệu Đồng lúc này có chút khác so với buổi sáng.

Buổi sáng cô không để ý, lúc này cô phát hiện cung phụ mẫu của Tạ Diệu Đồng có chút thay đổi. Đây là…, Mộc Tịch Vãn có một cảm giác rất mãnh liệt, cô cảm thấy bố mẹ của Tạ Diệu Đồng sắp xuất hiện. Chỉ là chuyện này dường như cũng có chút liên quan đến mình, không thì khi cô xem tướng mạo của Tạ Diệu Đồng, sẽ không mơ hồ như bây giờ.

Mộc Tịch Vãn cũng không có đem chính mình điểm này phát hiện cùng Tạ Diệu Đồng nói, miễn cho đến lúc đó không vui mừng một hồi, nàng liền nghĩ vẫn là thuận theo tự nhiên đi, có một số việc nên tới sẽ tự đã đến.

Sau bữa tối, Mộc Tịch Vãn trở về phòng ngủ đang chơi đùa với Tiểu Hoa thì nghe thấy tiếng chuông gọi video. Mộc Tịch Vãn cầm lấy điện thoại, thấy là Dạ Mặc Diễm gọi video, trên mặt cô bất giác lộ ra nụ cười không thể che giấu.

Mộc Tịch Vãn chạy nhanh ấn xuống chuyển được kiện, trên màn hình nháy mắt liền xuất hiện thân xuyên quân trang, anh tuấn soái khí Dạ Mặc Diễm thân ảnh.

Mộc Tịch Vãn cười chào hỏi:

“Anh Dạ, anh ăn cơm xong chưa?”

Dạ Mặc Diễm: “Ừm, đang làm gì vậy?”

...

Mới xa nhau một ngày, lại lần nữa nhìn thấy Dạ Mặc Diễm trong video, Mộc Tịch Vãn cảm thấy dường như cô có chút nhớ anh. Hai người dường như có chuyện nói không hết. Mộc Tịch Vãn cũng không biết đã nói chuyện với Dạ Mặc Diễm bao lâu, cô chỉ biết cuối cùng khi cô cầm điện thoại ngủ thiếp đi, dường như cuộc gọi video vẫn chưa kết thúc.

Điều cô không biết là, sau khi cô ngủ, Dạ Mặc Diễm đã nhìn gương mặt say ngủ của cô, ánh mắt đầy cưng chiều nhìn rất lâu, sau đó anh nghiêng người, đặt điện thoại bên cạnh mình, lặng lẽ nhìn gương mặt ngủ của Mộc Tịch Vãn, anh cũng từ từ chìm vào giấc mộng.

Chỉ là ngày hôm sau tỉnh dậy, điện thoại của cả hai đều hết pin tắt nguồn. Tuy nhiên, vì công việc của Dạ Mặc Diễm, họ không thể gặp nhau mỗi ngày, nên mỗi ngày có thể gọi video, cũng coi như là có thể an ủi nỗi nhớ nhung!

Chấn Động! Thiên Kim Giả Giỏi Huyền Học Trở Về Hào Môn

Chương 169: Cuộc gọi video