Cô Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi

Chương 319: Lộc Minh Sâm bị tố cáo (1)

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Sau khi hàn huyên thêm một lát, thấy màn mưa càng lúc càng nặng hạt, bóng đêm cũng đã buông xuống, hai người bèn chuẩn bị ra về. Để tránh sự dòm ngó, Tô Nhuyễn cẩn thận dặn dò: “Em đi trước nhé, anh đợi một lát rồi hãy ra.”

Lộc Minh Sâm dõi theo bóng Tô Nhuyễn khuất dần, ánh mắt đầy suy tư. Ở bên Tô Nhuyễn đã lâu như vậy, tất nhiên anh đã hiểu rõ tâm tư cô.

Cô muốn dùng kế hoãn binh, nhưng anh lại chẳng thể chờ đợi thêm. Anh phải tranh thủ khoảng thời gian học nghiên cứu sinh này để chiếm trọn trái tim cô, bằng không sau này khi về đơn vị, công việc bộn bề rồi, e là càng khó mà vẹn toàn.

Nghĩ đến đây, Lộc Minh Sâm không khỏi thở dài. Cuối cùng anh cũng hiểu vì sao ngày trước khi dưỡng thương, Chính ủy Vương đã nói với anh rằng khoảng thời gian ấy vô cùng quý giá, anh nên trân trọng. Nhớ lại kỳ nghỉ đông và kỳ nghỉ hè đã bị mình lãng phí, Lộc Minh Sâm thật sự hối hận khôn nguôi.

Thế nhưng bây giờ có nghĩ ngợi bao nhiêu cũng bằng thừa. Việc cấp bách trước mắt là phải tìm hiểu cặn kẽ khúc mắc trong lòng Tô Nhuyễn, để “bốc thuốc đúng bệnh”, tranh thủ kỳ nghỉ đông năm nay có thể đạt được nguyện vọng.

Dù là về tỉnh Đông Lâm ăn Tết, hay tới thành phố Thân bán cổ phiếu, đó đều là cơ hội tốt để hai người được ở riêng cùng nhau.

Nhìn bóng dáng cô gái khuất dần khỏi tầm mắt, Lộc Minh Sâm khẽ l.i.ế.m môi. Cô bé ấy nghĩ rằng kết thúc kỳ tập quân sự là hai người sẽ không còn cơ hội gặp mặt sao? Thật là ngây thơ quá đỗi!

Khi Lộc Minh Sâm đang nghĩ phải trân trọng thời gian còn lại, nào ngờ chỉ hai ngày sau, anh đã bị người ta tố cáo. Lý do được đưa ra là: vị huấn luyện viên quân sự đã lén lút hẹn hò với nữ sinh trong trường.

Sau khi nhận được thư tố cáo, Trường Đại học Sư phạm Yến Kinh đã tạm thời cách chức tổng huấn luyện viên của anh, sau đó cùng phối hợp với Đại học Quốc phòng để điều tra xác thực.

Lúc bấy giờ, Cao Phong và Tôn Siêu đang nghỉ ngơi trong ký túc xá. Nghe được tin tức ấy, cả hai đều vô cùng kinh ngạc.

Cao Phong trợn tròn mắt: “Cái gì cơ? Hắn ta thông đồng nữ sinh sao? Ngày hôm ấy bọn họ đi hát karaoke, mấy cô gái kia cứ hướng về phía hắn, thế mà hắn còn chẳng thèm để ý tới.”

Tôn Siêu cũng nói thêm: “Nếu thật sự có người như vậy, rốt cuộc thì đó là cô gái tiên nữ phương nào chứ? E rằng Chính ủy Vương của bọn họ sẽ mừng đến phát khóc mất.”

Hai người vẫn đang đinh ninh chắc chắn là có hiểu lầm nào đó, thì lại nhận được điện thoại Lộc Minh Sâm gọi tới: “Tôn Siêu, cậu mở ngăn tủ của tôi ra. Ngăn đầu tiên phía bên phải có đặt túi hồ sơ đựng giấy chứng nhận, lấy tờ giấy đăng ký kết hôn mang qua đây giúp tôi.”

Tôn Siêu ngờ vực mình nghe lầm, gương mặt đầy vẻ khó hiểu: “Đem cái gì cơ?”

“Giấy đăng ký kết hôn.”

Cao Phong ở bên cạnh và anh ta liếc mắt nhìn nhau, rồi cả hai đồng loạt nhìn về phía ngăn tủ của Lộc Minh Sâm. Rất nhanh, họ đã tìm thấy tờ giấy đăng ký kết hôn đúng như yêu cầu của đối phương.

Tôn Siêu nhanh tay lẹ mắt mở ra. Vừa xem xong, anh ta đã không nhịn được buột miệng thốt lên một tiếng chửi thề kinh điển: “Mẹ kiếp!”

Cao Phong cũng vội thò mặt tới, không thể tin nổi mà thốt lên: “Trời đất ơi, đúng là hắn ta sao? Cái tên điên đó thật sự đã kết hôn rồi ư? Cô gái này xinh đẹp thật đấy! Chuyện này là từ khi nào vậy?”

Tôn Siêu đưa tay lau mặt, lẩm bẩm tự nói: “Hóa ra mình thật sự không oan uổng chút nào.”

Cao Phong nghi hoặc hỏi: “Không oan uổng cái gì chứ? Chẳng lẽ là chuyện mấy hôm trước cái tên điên đó đã đánh cậu sao?”

Tôn Siêu liền chỉ vào một cái tên khác trên tờ giấy đăng ký kết hôn.

“Tô Nhuyễn?” Cao Phong nghi hoặc: “Nghe cái tên này có vẻ quen tai…”

Rất nhanh, anh ta đã trợn trừng mắt nhìn Tôn Siêu: “Cậu… Sư phạm Yến Kinh?”

Tôn Siêu đau lòng gật đầu: “Chính là cô gái mà tôi lỡ ‘giết gà dọa khỉ’.”

Cao Phong vỗ vỗ bờ vai anh ta, nói bằng giọng thương hại: “Vậy thì đáng đời cậu! Tôi đã bảo mà, hôm đó Lộc Minh Sâm cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại, trông hệt như chỉ hận không thể chui qua đó mà đánh cho cậu một trận…”

“Thật không ngờ, vợ anh ta lại đang ở ngay Sư phạm Yến Kinh, chẳng trách anh ta lại sốt sắng đòi đi làm tổng huấn luyện viên đến vậy.”

Nói đến đây, đột nhiên anh ta hỏi: “Cuộc điều tra này ít nhất cũng phải kéo dài nửa ngày nhỉ? Như vậy chẳng phải là không ai huấn luyện sinh viên cho anh ta sao? Để tôi đi!”

Tôn Siêu lập tức nói: “ Tôi đi! Đội ngũ đó tôi từng huấn luyện hai ngày rồi, quen việc hơn cậu.” Mấu chốt là tìm cơ hội lập công chuộc tội.

Hai người đều muốn xem thử cô gái có thể trị được “con ngựa bất kham” Lộc Minh Sâm kia là người thế nào, cuối cùng cả hai đều chạy tới Sư phạm Yến Kinh.

Đội ngũ của Tô Nhuyễn đã đứng nghiêm xong nhưng vẫn chưa thấy Lộc Minh Sâm xuất hiện. Đến lúc nghỉ ngơi, các cô gái mới nghe được đôi ba tiếng xì xào.

Triệu Yến Yến khiếp sợ: “Giáo quan Lộc thật sự quyến rũ nữ sinh sao? Không phải anh ấy có bạn gái rồi à?”

Lối nghĩ của Lý Quyên vẫn chẳng giống ai: “Là ai? Tớ chỉ muốn biết là ai thôi, ai có năng lực đến mức khiến giáo quan Lộc coi trọng như vậy?”

Trương Thi Thi liếc mắt nhìn Tô Nhuyễn một cái, bĩu môi nói: “Có năng lực hay không thì sao chứ, anh ta làm vậy là trái kỷ luật quân đội, e là sẽ bị khai trừ quân tịch, bị đuổi khỏi quân ngũ thế này thì chuyển nghề cũng khó, chỉ có nước xuất ngũ thôi.”

“Quân nhân xuất ngũ mà không có chỗ làm tốt thì làm gì có tiền đồ, hâm mộ cái gì chứ.”

Cô Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi

Chương 319: Lộc Minh Sâm bị tố cáo (1)