Cô Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi

Chương 350: Kế hoạch trả thù của Bạch Khả Hân (2)

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Sắc mặt Phong Cảnh Diệp sa sầm lại. Anh ta quả thực đã từng có chút thiện cảm với Tô Nhuyễn, ngày đó còn định sau kỳ quân sự sẽ dẫn cô đi gặp bạn bè. Ai ngờ vì chuyện của Lộc Minh Sâm mà hai người lại trở mặt với nhau.

Cuối cùng còn khiến anh ta mất mặt trước bạn bè, đến tận bây giờ vẫn bị bọn họ mang ra trêu chọc.

Bạch Khả Hân hừ lạnh một tiếng, mỉa mai: “Phong Cảnh Diệp, có phải cậu chưa nói cho cô ta biết, nhà cậu giàu có, có gia thế khủng thế nào không?”

Phong Cảnh Diệp không để ý đến sắc mặt anh, đã bắt đầu thẳng thắn kể tiếp câu chuyện của mình: “Tuần trước tôi tới bệnh viện tái khám, lại gặp phải em họ của cô ta.”

“…Chính là cái đứa từ cái làng quê hẻo lánh nào đó, hai mươi tuổi mới thi đỗ đại học. Nói ra thì, cũng chỉ kém chúng ta một hai tuổi thôi. Sau khi lớn lên, thấy mẹ mình là người thành phố, liền tìm cách nhận lại mẹ ruột, đòi về sống cùng. Bố cô ta không cho đi, nó còn gần như hủy hoại cả đời ông ấy, vu khống ông ấy ngược đãi, sau đó thì cắt đứt quan hệ…”

“Cái con bé em họ đó vừa tới thành phố Yến thì cũng bị chính cô ta ghét bỏ, thậm chí khi nó sinh non phải nằm viện, cô ta mới chịu ghé qua một lượt. Nhưng không phải để thăm hỏi, mà là để cảnh cáo nó không được bén mảng đến tìm cô ta. Chắc là khinh người em họ nghèo mạt rệp kia chứ gì.”

“Khi đối mặt với tôi thì Tô Nhuyễn tỏ ra cực kỳ nhiệt tình, ấy vậy mà thoáng chốc đã quay ngoắt thái độ ghét bỏ chính em họ ruột thịt của mình như thế. Vốn dĩ tôi còn thắc mắc tại sao con bé em họ lại sợ cô ta đến vậy, nhưng sau chuyện hôm trước, tôi coi như đã hiểu rồi, Tô Nhuyễn này đúng là một người có tâm cơ sâu sắc.”

“Lúc đó tôi thấy cô ta muốn nịnh bợ tôi nên mới không thèm để ý. Kết quả là cô ta thấy không bám víu được liền trực tiếp vu oan giá họa cho tôi, bản thân lại kiếm được thanh danh là người thanh cao, không hám lợi.”

Phong Cảnh Diệp cau mày, anh ta thật không thể tin nổi Tô Nhuyễn lại là người như vậy.

Cố Tuấn Phi đã trợn tròn mắt: “Ghê gớm đến thế ư? Đúng là lắm mưu nhiều kế!”

“Đâu chỉ có tâm cơ.” Bạch Khả Hân nói thêm: “Luôn giả vờ thanh cao phú quý, nhưng thực tế lại là một người bán hàng ở chợ.”

“Cái gì?”

Đám đông đồng loạt tròn mắt ngạc nhiên, trăm miệng một lời truy hỏi.

Về những thủ đoạn ghê gớm trước đó, mọi người ít nhiều vẫn còn cảm thấy mơ hồ, nhưng câu cuối cùng lại gây chấn động lớn, đặc biệt là Phong Cảnh Diệp.

Trong kỳ tập quân sự, anh ta từng tiếp xúc với Tô Nhuyễn một khoảng thời gian, có thể nhìn ra chi phí ăn mặc của cô gái kia đều không kém, cái khí chất thi thoảng toát ra một cách vô thức cho thấy cô ấy chắc hẳn xuất thân từ gia đình có điều kiện.

Tất cả đều là giả bộ sao?

“Cậu chắc chứ?” Cố Tuấn Phi hỏi lại, sinh viên thời này đứa nào ra trường chẳng muốn công việc tử tế, vậy mà có người lại đi bán hàng rong ư?

Bạch Khả Hân đáp: “Chắc chắn 100%, không thể chắc chắn hơn được nữa.”

“Nếu không tin, lần sau đến ngày họp chợ các cậu cứ đi xem. Nghe nói là nhập kẹp tóc gì đó từ phía nam về bán. Tôi đoán tiền mẹ cô ta cho không đủ tiêu…”

“ Đúng là người thành phố thật, dù sao cũng còn cha kế. Ông ấy còn có hai đứa con trai, có thể trả tiền học phí cho cô ta đã là tốt lắm rồi.”

“Có thể thấy được vì tiền mà cô ta chẳng cần thể diện gì cả.”

Bạch Khả Hân liếc nhìn Cố Tuấn Phi, quả nhiên trông thấy ánh mắt đầy hứng thú của hắn. Trong nhóm người này, nhà Cố Tuấn Phi có tiền có thế nhất, cũng thích trêu đùa nữ sinh, đặc biệt là những nữ sinh khiến người ta ghét bỏ.

“Vậy ra người dám bắt nạt thiếu gia Phong và tiểu thư Bạch của chúng ta, hóa ra lại là con nhóc bán hàng vỉa hè sao?” Cố Tuấn Phi cười nói: “Thế này thì không được rồi.”

“Cứ chờ đấy, tôi sẽ báo thù cho hai người.”

Bạch Khả Hân bĩu môi cố ý nói: “Thôi đi, cô ta có thể từ chối Phong Cảnh Diệp, chứng tỏ dã tâm không hề nhỏ. Nói không chừng còn muốn chậm rãi chọn lựa, dù sao cũng mới khai giảng chưa lâu, chưa chắc đã để mắt đến cậu đâu.”

Cố Tuấn Phi hứng thú nói: “Vậy chúng ta cứ chờ xem.”

Phong Cảnh Diệp nhíu mày, có điều cuối cùng lại không nói gì cả.

Không ai để ý tới khóe miệng Bạch Khả Hân đã âm thầm nhếch lên đầy ẩn ý.

Cô ta không sợ Tô Nhuyễn nói ra chuyện bản thân đã kết hôn. Một người xuất sắc như anh Minh Sâm mà Tô Nhuyễn còn không muốn công khai, cứ viện cớ muốn sống một đời sinh viên khiêm tốn gì đó, nhưng trong mắt cô ta, sợ là Tô Nhuyễn muốn hưởng thụ cảm giác được các nam sinh theo đuổi thì có.

Nếu thân phận đã kết hôn bị bại lộ, cuộc sống đại học của cô ta sẽ không còn gì thú vị…

Nếu đã như vậy, thì cứ hưởng thụ cho thỏa thích đi. Cố Tuấn Phi không dễ từ chối như Phong Cảnh Diệp, tốt nhất là nên gây ra chuyện gì đó.

À, đúng rồi, cả chuyện bán hàng vỉa hè cũng phải tung tin chút đỉnh.

Buổi tối sau khi về nhà, Bạch Khả Hân lập tức gọi điện thoại cho một người bạn học khoa tin tức: “Hứa Văn, chuyện sinh viên Đại học Sư phạm Yến Kinh bán hàng vỉa hè, cậu có hứng thú tìm hiểu không?”

Cô Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi

Chương 350: Kế hoạch trả thù của Bạch Khả Hân (2)