Cô Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi

Chương 375: Chấp niệm mua nhà (1)

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Vì đã lên kế hoạch từ trước, chỗ ở của ba người đã được dọn dẹp sạch sẽ đâu vào đấy.

Khi trở lại tứ hợp viện, Triệu Lôi và Hoàng Tiểu Thảo đã giúp Tô Nhuyễn sắp xếp mọi thứ.

Tuy nhiên, có thêm ba người vào ở khiến tứ hợp viện lập tức trở nên chật chội hẳn. Ngay cả vợ chồng Lộc Minh Sâm và Tô Nhuyễn, cũng chỉ có duy nhất một căn phòng riêng dành cho mình, những nơi khác đều là không gian chung.

Nghĩ đến hôm nay, ngoài lúc mới về nhà được "nếm hương vị thống khoái" một lúc, sau đó lại luôn bị cắt ngang, Lộc Minh Sâm đột nhiên nhớ căn nhà ở tỉnh Đông Lâm. Nơi đó riêng tư vô cùng, cũng vô cùng tự tại. Anh nhìn Tô Nhuyễn, đề nghị: “Chúng ta mua thêm một căn chung cư ở thành phố Yến đi.”

Tô Nhuyễn nhất thời chưa hiểu ra ý đồ của anh: “Tự dưng đang yên đang lành, sao anh lại nghĩ đến chuyện mua nhà vậy?”

Nhà ở thành phố Yến đương nhiên là phải mua rồi, nhưng không phải bây giờ. Hiện tại, thời điểm giá bất động sản tăng mạnh còn một khoảng khá xa, tiền dùng mua nhà lúc này sẽ thành tiền chết, dùng để đầu tư hoặc mở rộng việc làm ăn buôn bán mới là lựa chọn tốt hơn cả.

Còn về chuyện mua nhà, đợi thêm sáu bảy năm nữa mua vẫn chưa muộn. Đến lúc đó, kiểu dáng nhà chung cư cũng sẽ hiện đại và tiện nghi hơn chút.

Đương nhiên, nếu mua để bản thân ở thì lại là chuyện khác.

Nhưng mà trong vòng hai năm tới, bọn họ vẫn sẽ ở trọ trong trường. Hơn nữa, bên quân khu cũng đã có nhà riêng rồi, hoàn toàn không cần thiết phải mua thêm một căn nào nữa.

Lộc Minh Sâm khẽ ho khan một tiếng, cất giọng trầm ấm: “Em đã công khai mối quan hệ của chúng ta với giáo viên và các bạn rồi, chắc không cần ở ký túc xá nữa đâu nhỉ?”

Cuối cùng Tô Nhuyễn mới nhận ra ý đồ của anh. Sắc mặt cô lập tức đỏ bừng, bối rối đáp: “Năm đầu tiên thì bắt buộc phải ở lại trường mà!”

Lộc Minh Sâm không nhịn được đưa tay, nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt ửng hồng xinh đẹp của cô. Anh mỉm cười giải thích: “Trường học có chính sách riêng cho sinh viên đã kết hôn. Những sinh viên đã có gia đình thì có thể về nhà.”

Anh Lộc tỏ vẻ "Sao em lại không đứng đắn như vậy", nghiêm túc nói: "Anh chỉ muốn ở chung với em nhiều hơn chút, nếu không sau này anh phải ra ngoài làm nhiệm vụ rồi, thời gian chúng ta ở bên nhau sẽ không còn nhiều như vậy nữa, em nghĩ đi đâu thế?"

Tô Nhuyễn gạt tay anh ra, mặt không biểu cảm, nói: "Được, vậy chúng ta dọn về tứ hợp viện đi."

Lộc Minh Sâm nói một cách thẳng thắn: "Cách trường học quá xa, em đi đi lại lại quá mệt, mua một căn hộ gần trường em học là được rồi."

Tô Nhuyễn tủm tỉm cười, tung ra đòn sát thủ: " Nhưng mà chúng ta không đủ tiền."

Lộc Minh Sâm:……

Hình như Lộc Minh Sâm không muốn tin tưởng sự thật này. Cuối cùng, anh chợt nhớ ra điều gì đó: "Cổ phiếu, cổ phiếu của chúng ta."

Tô Nhuyễn đáp: "Không phải chờ đến kỳ nghỉ đông mới có thể đi bán sao?"

Lộc Minh Sâm bĩu môi, phụng phịu.

Nhìn dáng vẻ này của Lộc Minh Sâm, Tô Nhuyễn không nhịn được bật cười, trêu chọc: "Nếu muốn ở chung nhiều hơn, tứ hợp viện cũng được mà, em ở tứ hợp viện quen rồi."

Lộc Minh Sâm thở dài, trưng ra vẻ mặt không tình nguyện: "Không còn cách nào khác, thôi thì tứ hợp viện vậy."

Sau đó anh nói tiếp: "Vậy ngày mai em đi làm thủ tục luôn nhé."

Tô Nhuyễn:???

Có phải cô lại bị anh lừa vào tròng không?

Quả nhiên, biểu cảm hậm hực trên mặt Lộc Minh Sâm đã biến mất hoàn toàn, thay vào đó là nụ cười đã thực hiện được mưu đồ: "Cần anh đi cùng không?"

Tô Nhuyễn:……

Cho anh cao hứng suốt quãng đường, khi xe dừng trước cổng trường, Tô Nhuyễn mới mở miệng như vừa nhớ ra điều gì đó: "Chỉ sợ phải đợi sau Tết Dương lịch mới được, em có tiết mục trong tiệc tối Tết Dương lịch, buổi tối mỗi ngày đều phải luyện tập."

Lộc Minh Sâm quay đầu nhìn cô. Tô Nhuyễn nở một nụ cười đầy khiêu khích.

Lộc Minh Sâm cởi dây an toàn, nhoài người tới, cắn răng nói: "Em cố ý phải không?"

Tô Nhuyễn khúc khích cười trốn tránh: "Ai bảo anh gài bẫy em."

Hai người cười đùa, dần dần hương vị thay đổi. Lộc Minh Sâm nhẹ nhàng hôn lên môi Tô Nhuyễn. Cô nhắm mắt lại.

Đến khi chia tay, cô vẫn không nỡ, ngoan ngoãn ôm lại anh. Lộc Minh Sâm ngừng một lát, nụ hôn dịu dàng dần trở nên bá đạo, khiến Tô Nhuyễn bất mãn hừ một tiếng.

Âm thanh nũng nịu ấy khiến cô cũng sửng sốt. Lộc Minh Sâm thở dốc, hung hăng cắn môi cô, giọng nói khàn khàn: "Còn muốn về ký túc xá, thì yên lặng chút."

Tô Nhuyễn trừng mắt nhìn anh. Lộc Minh Sâm giơ tay che đi đôi mắt đào hoa long lanh kia của cô, cũng thuận theo ý cô, trở nên dịu dàng hơn…

Mãi cho đến giờ đóng cổng, Lộc Minh Sâm mới buông cô ra, vừa chỉnh lại tóc giúp cô, vừa "nghiến răng" nói: "Bán cổ phiếu xong liền mua nhà mới."

Tô Nhuyễn không nhịn được bật cười. Rốt cuộc là ai nói anh cấm dục, không gần nữ sắc vậy?

Sau khi trở lại trường học, quả nhiên Tô Nhuyễn bị vây xem cực kỳ kinh khủng. Bắt đầu từ khi cô bước chân vào ký túc xá, ngay cả dì quản lý cũng tò mò nhìn cô: "Hóa ra cô chính là vợ của giáo quan Lộc."

Lên tới tầng bốn, gần như phòng ký túc xá nào cũng ngó đầu ra nhìn cô. Hơn nữa, những người ở tầng này đa số là người quen, đều ồn ào hỏi chuyện, hận không thể khiến cô lập tức kể ra câu chuyện tình yêu của hai người.

Cuối cùng vẫn là bạn cùng phòng mở miệng cứu cô.

Cô Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi

Chương 375: Chấp niệm mua nhà (1)