Đại Lão ốm yếu và thiên kim giả gây bão toàn cầu

Chương 219

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Nhìn vào bố trí trong căn phòng, An Thư Lạc biết rất rõ bọn chúng định làm gì.

Nhìn thấy những chiếc máy quay, cơn ghê tởm trong lòng cô dâng trào.

Dù là ai đã sai khiến bọn chúng đến đây, cô cũng tuyệt đối sẽ không buông tha!

Đương nhiên, đám cặn bã này cũng đừng mong thoát khỏi đây nguyên vẹn!

Bọn chúng có súng, nếu xung đột trực diện thì cô có thể gặp nguy hiểm. Nhưng từ trước đến nay, An Thư Lạc luôn chú trọng đến sự an toàn của mình. Dù Lôi Cảnh Uyên không cảnh báo trước, cô càng không bao giờ lơ là cảnh giác.

Không thể dùng vũ lực trực tiếp, không có nghĩa là không có cách giải quyết.

Ngược lại, cô luôn chuẩn bị sẵn những món "bảo bối" cứu mạng đắc lực.

Lúc bọn chúng bắt cô đến đây, không hề lục soát cơ thể cô.

Dù có kiểm tra, chúng cũng sẽ không phát hiện ra gì, vì những món đồ này trông không khác gì vật dụng thông thường.

Khi bọn chúng tiến đến, An Thư Lạc đã lặng lẽ lấy ra một quả cầu nhỏ từ trong túi áo.

Sau đó, cô nắm chặt nó trong tay, dùng lực bóp mạnh — quả cầu lập tức vỡ tung, tạo thành một làn bụi mịn tràn ra!

Bọn chúng hoàn toàn mất cảnh giác, nên hít phải làn bụi ngay lập tức.

"Aaaa!"

Những tiếng hét thảm thiết vang lên!

Đặc biệt là đôi mắt của chúng, như thể bị axit ăn mòn, không thể nào mở ra được.

Thân thể chúng cũng trở nên tê dại, tựa như bị dòng điện cường độ thấp giật liên tục, chỉ còn biết lảo đảo chao đảo, không thể nào đứng vững.

Nhưng thế vẫn chưa hết đâu!

An Thư Lạc lại rút ra một viên thuốc nhỏ khác, bóp nát trong lòng bàn tay.

Bụi mịn tiếp tục rắc xuống người bọn chúng.

Ngay lập tức, chúng cảm thấy làn da mình như đang bị thiêu đốt!

Cơn đau rát tận xương tủy, khiến chúng lăn lộn trên sàn, gào thét đến điên dại!

Ngay cả những khẩu s.ú.n.g trên tay cũng không cầm nổi, từng chiếc rơi loảng xoảng xuống đất.

Lúc này, An Thư Lạc thản nhiên nhặt hết số s.ú.n.g lại, đặt gọn sang một bên.

Sau đó, cô khoanh tay đứng đó, dửng dưng nhìn bọn chúng quằn quại trong thống khổ.

Khi thấy cơn đau của chúng dịu đi đôi chút, cô lại lấy ra một viên thuốc nhỏ khác, bóp nát trong tay.

Bụi mịn lại rơi xuống người chúng một lần nữa.

Lần này, là cơn ngứa kinh hoàng!

Tận sâu trong tủy xương, từng sợi thần kinh như có hàng ngàn con kiến lửa đang bò qua!

Cơn ngứa dữ dội đến mức khiến bọn chúng phát điên, điên cuồng cào cấu xé toạc da thịt của chính mình!

Những vết cào xước đỏ lòm, m.á.u bắt đầu rỉ ra, nhưng bọn chúng không thể nào dừng lại!

Cơn ngứa vượt quá sức chịu đựng!

Chúng lăn lộn trên sàn, gào khóc như những con quỷ dữ đang bị tra tấn dưới địa ngục.

Nhìn cảnh tượng trước mặt, An Thư Lạc điềm tĩnh kéo ghế ngồi xuống, nhàn nhã quan sát như đang thưởng thức một vở kịch đắt tiền. Cả căn phòng vang lên tiếng hét thảm thiết, m.á.u và mồ hôi thấm đẫm sàn nhà.

Nếu có người vô tình bước vào, chắc chắn sẽ bị dọa đến mức ngất xỉu tại chỗ!

Đây chẳng khác nào địa ngục trần gian!

Thế nhưng, kẻ chủ mưu gây ra tất cả – An Thư Lạc – lại ngồi vô cùng thản nhiên.

Cô chẳng hề bị ảnh hưởng bởi tiếng kêu thảm thiết xung quanh, thậm chí còn cảm thấy hơi nhàm chán, khẽ chép miệng một cái.

Đợi bọn chúng lăn lộn đến khi kiệt sức, An Thư Lạc mới đứng dậy, chậm rãi bước đến gần.

Cô nắm lấy cổ áo của một tên đàn ông, dùng một tay nhấc bổng gã lên không trung.

Những kẻ còn lại đang quằn quại trên sàn lập tức rùng mình khiếp sợ!

Bọn chúng đều là những gã đàn ông to con, cơ bắp cuồn cuộn, mỗi tên nặng ít nhất chín mươi ký.

Thế mà...

Người phụ nữ nhỏ nhắn này, chiều cao chưa đến mét bảy, lại dễ dàng nhấc bổng một tên đàn ông cao to như nhấc một con gà con!

Cái quái gì thế này?!

Bọn chúng hoàn toàn hoảng sợ.

Trước khi nhận nhiệm vụ này, chúng đã được cảnh báo rằng mục tiêu có sức mạnh khá cao, không thể xem thường.

Chúng cứ tưởng chỉ là một cô gái biết chút võ thuật.

Vậy nên đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng: Người đông, có vũ khí, địa điểm vắng vẻ.

Nhưng ai ngờ được...

Cô ta lại có vũ khí sinh hóa!!

Nhớ lại nỗi đau kinh hoàng vừa trải qua, cả đám run rẩy như lá rụng trong gió.

Cô ta không phải con người...

Cô ta là quái vật!

Đại Lão ốm yếu và thiên kim giả gây bão toàn cầu

Chương 219