Đại Lão ốm yếu và thiên kim giả gây bão toàn cầu

Chương 220

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

An Thư Lạc xách bổng một tên đàn ông lên, giọng nói cô vô cùng bình tĩnh: “Ai đã sai các người đến?”

“ Tôi... tôi—A a a a!”

Tên đó còn chưa kịp trả lời, đã bị An Thư Lạc giáng một cú đ.ấ.m mạnh vào bụng.

Tiếng hét thảm thiết vang vọng!

Những kẻ khác đều run rẩy, mắt trợn trừng khi chứng kiến cảnh tượng đó.

Sau khi tung cú đấm, An Thư Lạc thản nhiên ném gã xuống đất, giọng nói tràn đầy khinh miệt: "Đến nói cũng không nổi, đúng là đồ bỏ đi!" "RẦM!"

Tên kia đập mạnh xuống sàn, bụi bay mù mịt, cả đám còn lại run lên bần bật.

Chết tiệt! Quá đáng sợ!

Cô bước đến trước một tên khác, tóm cổ áo nhấc bổng lên: "Nói đi, ai đã sai các người đến?"

“ Tôi... tôi cũng không—A A A A!”

Lại một cú đ.ấ.m nữa!

Lần này, tên đó cũng không thoát được, co người lại quằn quại vì đau đớn.

Giờ thì gã hiểu vì sao tên đầu tiên lại hét thảm thiết đến vậy rồi!

Đây không phải cú đ.ấ.m bình thường, mà cứ như một cú đánh làm nổ tung nội tạng! Gã cảm giác như dạ dày của mình sắp bị nghiền nát.

"Lại thêm một thằng vô dụng."

An Thư Lạc nhổ một bãi nước bọt, quay sang tên tiếp theo.

“ Tôi nói! Tôi nói!”

Trước khi cô kịp đến gần, một tên đã giơ tay đầu hàng: "Có người trả cho chúng tôi một khoản tiền lớn để bắt cô về đây!"

Thấy gã biết điều, An Thư Lạc gật đầu hài lòng: "Rồi sao? Kế hoạch cụ thể là gì?"

Tên kia chần chừ một chút, sau đó nhìn quanh căn phòng.

An Thư Lạc cũng nhìn theo, rồi nhướng mày hỏi: "Cuối cùng thì tôi có còn mạng không?"

“Đương nhiên là có!” Gã gật đầu liên tục: "Chúng tôi chỉ định quay vài thước phim thôi, cô chắc chắn sẽ sống sót!"

Nụ cười của An Thư Lạc càng sâu, nhưng ánh mắt cô lạnh lẽo đến đáng sợ.

Cô biết chứ, cô sẽ "sống", nhưng là sống không bằng chết.

Kẻ đứng sau màn này đúng là độc ác đến tận xương tủy.

Nếu thành công, không chỉ cơ thể cô bị tổn hại, mà tinh thần cũng sẽ bị hủy hoại triệt để.

Chẳng những không thể tiếp tục làm diễn viên, mà thậm chí ngay cả một cuộc sống bình thường cũng không có nổi.

"Ai là kẻ chủ mưu?"

"Chúng tôi không biết!"

Tên kia lớn tiếng kêu lên: "Có người để tiền và ghi chú trước cửa chỗ chúng tôi, nói rằng sau khi hoàn thành, sẽ có thêm tiền thưởng!"

Nhìn bọn chúng chật vật, sợ hãi, An Thư Lạc bỗng bật cười.

Nụ cười của cô đẹp đến chói mắt, nhưng lại khiến bọn chúng lạnh sống lưng!

Từng sợi thần kinh trong đầu bọn chúng gào thét cảnh báo nguy hiểm tột độ!

Quả nhiên...

Ngay giây tiếp theo, An Thư Lạc rút ra một cây kim nhỏ.

Cô nhẹ nhàng nhấn từng mũi kim nhỏ vào bụng từng tên một. Chúng không hề cảm thấy đau đớn, bởi tác dụng của bột thuốc vẫn còn phát huy.

Nhưng...

Không một tên nào trong số chúng tin rằng đây chỉ là một hành động vô nghĩa. Cô ta, chắc chắn đã giở trò gì đó! Chúng hoảng loạn nhìn nhau, trong đầu đầy rẫy nghi vấn: Đây có phải là tà thuật phương Đông không? Sao lại đáng sợ đến thế này?

Xong xuôi, An Thư Lạc xoay người, lạnh lùng đập nát toàn bộ camera và điện thoại trong căn phòng. Sau đó, cô bình thản bước đi, không hề ngoảnh đầu nhìn lại. Bọn đàn ông ngơ ngác nhìn nhau. "Cứ thế mà xong ư?!" Chúng thở phào nhẹ nhõm một hơi dài.

Nhưng đâu ai biết rằng...

Kể từ khoảnh khắc này, cuộc đời chúng đã chính thức đi đến hồi kết.

Chúng không những mất đi "bản lĩnh đàn ông", mà ngay cả khi chỉ lướt qua những suy nghĩ không trong sáng, cơn đau sẽ ập đến khiến chúng sống dở c.h.ế.t dở.

Hơn thế nữa...

Chúng sẽ vĩnh viễn không thể sử dụng sức mạnh cơ bắp của mình. Cả đời này, bọn chúng chỉ còn có thể là những kẻ vô dụng!

Đại Lão ốm yếu và thiên kim giả gây bão toàn cầu

Chương 220