Đại Lão ốm yếu và thiên kim giả gây bão toàn cầu

Chương 224

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Trên lưng chừng núi, hai tỷ muội sau bao ngày xa cách gặp lại, cả hai đều không kìm được xúc động.

Chỉ một thoáng sau đó...

Cả hai cùng lao về phía nhau, ôm chặt lấy đối phương không rời!

"Nhị sư tỷ!"

"Tiểu sư muội!"

Hai người ôm chặt nhau, vui mừng đến nỗi bật nhảy ngay tại chỗ.

Không ngờ lại có thể gặp nhau ở đây!

Đặc biệt là Hứa Vân Kiều, cô suýt chút nữa đã bật khóc thành tiếng: "Tiểu sư muội, sao muội lại ở đây?!"

Cô đã đến thế giới này nhiều năm, nhưng chưa từng tìm thấy bất kỳ ai quen biết. Cô đã dần chấp nhận sự thật rằng mình chỉ có một mình, cô độc.

Thế nhưng...

Ngay khi cô gần như từ bỏ mọi hy vọng, lại bất ngờ gặp được tiểu sư muội!

Hơn nữa, tiểu sư muội vẫn xinh đẹp và rạng rỡ như ngày nào!

An Thư Lạc cũng không kém phần xúc động.

Cô cùng các sư tỷ đã cố gắng tìm kiếm nhị sư tỷ suốt bấy lâu nay.

Vì tất cả bọn họ đều đã xuất hiện trong thế giới này, vậy nên không có lý do gì để Hứa Vân Kiều lại không ở đây cả.

Nhưng dù tìm kiếm khắp nơi, bọn họ vẫn không thể tìm thấy cô. Ai nấy đều đã tưởng rằng có điều gì đó trục trặc.

Không ngờ rằng...

Hóa ra, Hứa Vân Kiều không ở trong nước, mà lại lưu lạc tận nước AI xa xôi.

Bảo sao tìm kiếm mãi mà không thấy tung tích!

Thế lực của bọn họ đều tập trung chủ yếu trong nước, rất ít khi vươn ra tận nước ngoài.

Giờ thì mọi chuyện đã hoàn toàn sáng tỏ.

Hai tỷ muội ôm nhau vui mừng khôn xiết một lúc lâu, sau đó mới dần bình tĩnh trở lại.

"Nhị sư tỷ, cuối cùng bọn muội cũng tìm thấy tỷ rồi!"

An Thư Lạc vui vẻ nói.

Nghe vậy, Hứa Vân Kiều chợt giật mình: "Bọn muội? Ý muội là còn ai khác sao?"

"Đại sư tỷ và Tam sư tỷ!"

Hứa Vân Kiều hít một hơi khí lạnh: "Họ cũng ở đây sao?!"

Sau giây phút kinh ngạc tột độ, sự vui mừng lập tức tràn ngập khắp khuôn mặt cô. Thật là tuyệt vời!

Lúc này, cô chỉ cảm thấy niềm vui sướng khôn tả!

Không ngờ tất cả các sư tỷ muội của cô đều đã hội ngộ tại đây!

Cuối cùng cô cũng có người thân ruột thịt ở bên cạnh!

Trước đây, Hứa Vân Kiều luôn cảm thấy mình lạc lõng và cô đơn trong thế giới này.

Cô không thể tìm thấy bất kỳ cảm giác thuộc về nơi này. Dù có Hứa Vân Hàn ở bên, nhưng...

Làm sao cậu ta có thể sánh bằng các sư tỷ muội của cô được chứ?!

"Kể hết mọi chuyện cho tỷ nghe đi!"

Hứa Vân Kiều kéo An Thư Lạc ngồi xuống, vẻ mặt tràn đầy háo hức như thể muốn nghe câu chuyện ngay lập tức.

Cô muốn biết tất cả mọi chuyện, thậm chí là muốn gặp các sư tỷ muội ngay lập tức!

An Thư Lạc bật cười, vỗ vai cô: "Nhị sư tỷ à, tỷ đừng vội vàng thế, từ từ rồi nói. Chúng ta có rất nhiều thời gian mà."

"Sao tỷ có thể không vội được?!"

Hứa Vân Kiều trợn tròn mắt, hậm hực lườm cô.

"Muội không biết tỷ đã phải sống ở đây khổ sở đến nhường nào đâu!"

"Có phải là đám người đó không?"

Sắc mặt An Thư Lạc lập tức biến đổi, ánh mắt trở nên sắc bén.

"Không phải!"

Hứa Vân Kiều lắc đầu.

"Tỷ không bị ai bắt nạt cả. Nhưng mà... không có mọi người ở bên cạnh, tỷ cảm thấy thực sự rất khó chịu!"

An Thư Lạc hiểu ngay.

Hứa Vân Kiều một mình sống ở nước ngoài, xung quanh toàn là những người xa lạ, cảm giác lạc lõng là điều hoàn toàn dễ hiểu.

"Đừng lo, bọn muội đã đến rồi. Tỷ không cần phải lo lắng thêm bất kỳ điều gì nữa!"

Cô vỗ n.g.ự.c cam đoan: "Đại sư tỷ của chúng ta là tiểu thư nhà họ Mặc lẫy lừng, vẫn lợi hại như ngày nào! Tam sư tỷ vẫn là một bác sĩ tài giỏi, y thuật của tỷ ấy vẫn không hề suy suyển! Còn muội, bây giờ đã là một ngôi sao rồi đấy!"

Hứa Vân Kiều nghe vậy, cảm thấy nhẹ nhõm đi rất nhiều.

"Vậy thì tốt quá!"

Nhưng mà... Cô chợt cười, "Thật ra, tỷ cũng đã đoán trước là mọi người sẽ sống rất tốt rồi!"

"Thế còn tỷ thì sao, tiểu sư muội?”

An Thư Lạc tò mò hỏi lại.

"Tỷ?"

Hứa Vân Kiều nhăn nhó đầy vẻ khó chịu: "Bố mẹ mất sớm, chỉ còn lại tỷ và em trai. À đúng rồi, thằng em tỷ... ngu ngốc lắm.” Vẻ mặt cô ấy đầy ghét bỏ, khiến An Thư Lạc suýt bật cười.

"Vừa rồi, cậu nhóc kia là em trai tỷ đúng không?"

An Thư Lạc hỏi lại cho chắc.

"Muội nhìn thấy à? Chính là nó!"

Hứa Vân Kiều gật đầu ngay lập tức.

" Nhưng... tỷ thực sự định bỏ đi sao?

An Thư Lạc nhướng mày.

"Muội thấy có nhóm người đang ém quân chờ phục kích hai chúng ta ở phía dưới đấy."

"Hả?!"

Gương mặt Hứa Vân Kiều lập tức trở nên nghiêm túc.

"Có người muốn phục kích?!"

Đại Lão ốm yếu và thiên kim giả gây bão toàn cầu

Chương 224