Đèn Pha Lê

Chương 320

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

Đã lâu lắm rồi, kể từ khi không còn hứng thú với tài sản thừa kế của lão già kia, những khóa học đó anh chưa từng tham gia lần nào nữa.

Vì vậy anh cần phải nhớ lại một chút.

“Rất nhiều, cưỡi ngựa, golf, bơi lội, violin, cello…”

Nghe anh kể sơ qua một lượt, Khương Nguyệt Trì kinh ngạc đến mức không khép được miệng.

Trời ơi, nhiều như vậy. Anh ấy vậy mà còn biết kéo violin. Thật khó hình dung cảnh anh chơi violin.

Trong lúc họ trò chuyện, đã có không ít người chủ động đưa mắt quyến rũ Felix để làm quen.

Cả nam lẫn nữ.

Ngoại hình và địa vị của anh đều cuốn hút cả hai giới.

Họ hoàn toàn không để ý đến người phụ nữ ngồi bên cạnh anh, bởi vì cô ấy trông không quá nổi bật.

Tất nhiên không phải nói cô ấy không đẹp. Mà là vì giữa đám người phương Tây có đường nét góc cạnh, vóc dáng cao ráo này, gương mặt đậm chất Á Đông của cô ấy trông quá đỗi mềm mại, giống như tính cách của cô, ôn hòa và dịu dàng.

Cô ấy không tồn tại tính cạnh tranh.

Điều này dường như là một tín hiệu mà cô ấy gửi đến tất cả mọi người.

Thế là bữa tiệc kết thúc, đến buổi dạ vũ sau đó, bên cạnh Felix trở thành tâm điểm của sự chú ý.

Thỉnh thoảng có người giả vờ vấp chân gần anh, thậm chí cố ý làm đổ rượu vang đỏ lên người mình.

Felix ôm eo Khương Nguyệt Trì, cúi đầu cố tình ra vẻ khó xử hỏi cô: “Khương Nguyệt Trì, vừa rồi có người đưa cho anh thẻ phòng, em nói xem anh có nên nhận không?”

Khương Nguyệt Trì suy nghĩ một chút: “Nếu anh muốn nhận thì cứ nhận ạ.”

Đôi mắt xanh thẳm sâu hun hút của người đàn ông nheo lại thành một đường cong nguy hiểm, anh ngân dài khó dò hỏi cuối câu đầy ẩn ý: “Ồ?”

“Mẹ em từng nói, người đàn ông mà phải cạnh tranh với người khác mới có được thì chẳng đáng giá.”

“Cái này cũng là mẹ em nói trong giấc mơ của em sao?”

“Ờ… đúng vậy.”

Cô có chút chột dạ gật đầu.

Thái độ tùy tiện của cô khiến Felix có chút bực bội. Tất nhiên anh sẽ không nhận thẻ phòng của người khác, nhưng sở dĩ anh hỏi vậy là muốn cô ghen.

Đã lâu rồi anh không nhìn thấy cô ghen tuông.

Khoan đã … lông mày anh cau lại.

Felix đến lúc này mới chợt nhận ra, anh dường như chưa bao giờ thấy Khương Nguyệt Trì ghen tuông vì anh.

Chỉ có mình anh, hết lần này đến lần khác bực tức và giận dữ vì những người khác giới xuất hiện bên cạnh cô.

Anh lại nhìn Khương Nguyệt Trì một lần nữa, cô đang bị tấm thảm dưới chân thu hút.

Dù là hoa văn hay chất liệu, đều có thể nhìn thấy bằng mắt thường là rất đắt tiền.

Chiếc kẹp cà vạt bạc cài trên cà vạt dưới ánh đèn phát ra ánh sáng lạnh lẽo, trùng khớp với cảm xúc trong đáy mắt anh.

Hầu hết mọi người trong sàn nhảy đều đã tìm được bạn nhảy của mình, lúc này đang khiêu vũ theo điệu nhạc của dàn hợp xướng.

Từng người một như những con thiên nga cao quý và thanh lịch.

Có người đang tiến về phía này với mục tiêu rõ ràng, đó là một phụ nữ Nga rất xinh đẹp.

Nàng đẹp đến mức khiến những người xung quanh trở nên lu mờ. Từ khi cô ấy xuất hiện trong tầm mắt, cho đến khi cô ấy bước đến gần.

Ánh mắt Khương Nguyệt Trì vẫn luôn dõi theo cô ấy.

Đây là sự chiêm ngưỡng cái đẹp.

Đối phương đơn giản chào hỏi cô, rất lịch sự và có giáo dưỡng.

Khương Nguyệt Trì cũng lịch sự đáp lại.

Sau đó thấy đối phương chủ động đưa danh thiếp cho người đàn ông bên cạnh cô.

“ Tôi tên là Nancy, là một siêu mẫu kiêm nhà thiết kế. Thưa ngài Felix, ngài còn nhớ tôi không, một tháng trước tại buổi trình diễn thời trang, chúng ta đã gặp nhau một lần.”

Lời mở đầu cũ rích.

Felix liếc nhìn Khương Nguyệt Trì bên cạnh, vẫn đưa tay nhận lấy danh thiếp. Anh nhìn những dòng chữ được dập nổi trên đó: “Nhà thiết kế của CL sao?”

Không ngờ đối phương lại vẫn nhớ mình. Sự vui mừng của cô ấy rất kiềm chế: “Vâng. Bộ sưu tập Xuân Hè năm nay của CL do tôi và ba nhà thiết kế khác phụ trách.”

Anh tất nhiên không nhớ, trên danh thiếp có ghi.

Tuy nhiên, ba tháng trước, không lâu sau khi Khương Nguyệt Trì về nước, anh đã quay lại một chuyến vì công việc, nhớ đến chiếc tủ quần áo trống rỗng của cô, vừa hay thấy một phong thư mời của CL trên bàn, anh liền tiện thể đi.

Anh không có hứng thú với ngành kinh doanh thời trang, lần đó anh đến hoàn toàn với tư cách là một người tiêu dùng.

Anh không xem hết buổi trình diễn, nhìn mấy cô người mẫu gầy gò mặc quần áo đi đi lại lại trên sàn diễn, thật sự lãng phí thời gian.

Anh giao việc này cho trợ lý, chỉ cần không phải quần áo quá hở hang, đều mua theo kích cỡ anh đưa.

“ Tôi tưởng ngài đã quên tôi rồi.” Cô ấy cười nói.

Quả thật cũng chẳng nhớ.

Felix nhìn Khương Nguyệt Trì, quan sát từng cử chỉ, nụ cười của cô.

Cô vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.

“…..”

Khương Nguyệt Trì ở một mức độ nào đó rất khó đoán, vì khả năng chịu áp lực yếu ớt của cô.

Dễ dàng thoái lui và d.a.o động.

Felix không cảm nhận được chút an toàn nào từ sự lựa chọn kiên định của cô.

Cô dường như lúc nào cũng chờ anh phạm sai lầm, rồi bỏ chạy.

Có lẽ cô đã bắt đầu chấm điểm anh trong lòng, một khi điểm số thấp hơn giá trị lý tưởng của cô, cô lại sẽ không ngần ngại rời bỏ anh như trước đây.

Điều này khiến Felix có chút bực bội và bất an.

Đèn Pha Lê

Chương 320